BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 170

cảm dung tục nào khi nhìn một phụ nữ đau đớn.”

Ngả người ra ghế, Westcliff mát mẻ quan sát Simon làm anh phát cáu. “Tôi
hy vọng anh không xuẩn ngốc đến mức phải lòng con người đó. Anh biết ý
kiến của tôi về cô Peyton rồi đấy...”

“Phải, anh nhai đi nhai lại suốt còn gì.”

“Và thêm nữa,” Bá tước nói tiếp. “Tôi ghét phải thấy một trong số ít gã tỉnh
táo biết suy xét mà mình biết biến thành kẻ ngớ ngẩn vẩn vơ chạy theo mấy
thứ cảm xúc ủy mị...”

“Tôi không yêu đương gì hết.”

“Anh đang bị làm sao đó,” Westcliff quả quyết. “Suốt bao năm tôi biết anh,
tôi chưa từng thấy anh sướt mướt như lúc anh đứng ngoài cửa phòng ngủ
của cô ta.”

“Tôi chỉ bày tỏ lòng thương cảm đồng loại.”

Bá tước khịt mũi. “Anh đang muốn chui vào cái quần chẽn của cô ta thì
đúng hơn.”

Lời nhận xét trúng tim đen khiến Simon phải miễn cưỡng mỉm cười thú
nhận, “Là nỗi khao khát bắt đầu từ hai năm trước. Giờ nó trở thành đại dịch
thực sự rồi.”

Thở dài ngao ngán, Westcliff đưa ngón cái và ngón trỏ day day sống mũi.
“Không có gì khiến tôi căm ghét hơn chuyện thấy bạn mình đâm đầu vào
thảm họa. Điểm yếu của anh, Hunt ạ, là không thể cưỡng lại một thách
thức. Ngay cả khi thách thức đó không đáng cho anh làm thế.”

“Tôi thích những thách thức.” Simon lắc nhẹ ly brandy. “Nhưng nó chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.