BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 171

liên quan gì đến sự quan tâm của tôi dành cho cô ấy.”

“Lạy Chúa lòng lành,” Bá tước thì thầm. “Không uống thì cũng đừng có
nghịch nó nữa. Cứ lắc cái ly như thế thì anh sẽ làm hỏng hết cả rượu mất
thôi.”

Simon liếc nhìn Westcliff bằng ánh mắt thích thú u ám. “Chính xác thì làm
sao người ta ‘làm hỏng’ được một ly brandy? Thôi thôi, đừng nói với tôi, bộ
não tỉnh lẻ của tôi không thể tiếp thu được quan điểm đó đâu.” Rồi anh
nhấp môi và đặt ly qua một bên. “Bây giờ, chúng ta sẽ bàn về...? Ờ phải,
điểm yếu của tôi. Trước khi chúng ta thảo luận thêm thì tôi muốn anh phải
thừa nhận là, vào một thời điểm nào đó trong đời anh đã có cảm giác khao
khát nhiều hơn bình thường. Bởi vì nếu anh không có thì chúng ta không
cần bàn thêm về vấn đề này nữa.”

“Tất nhiên là tôi có. Mọi đàn ông trên mười hai tuổi đều có. Nhưng mục
đích của trí tuệ cao cấp là ngăn cản chúng ta lặp lại sai lầm...”

“À, đó chính là vấn đề của tôi,” Simon cãi lý. “Tôi không dây dưa với trí
tuệ cao cấp. Tôi hài lòng với mức thấp hơn.”

Quai hàm Bá tước cứng lại. “Phải có một lý do thì cô Peyton và đám bạn ăn
thịt dữ dằn của cô ta mới chưa lấy được chồng, Hunt. Họ có vấn đề. Nếu
những chuyện xảy ra hôm nay không làm sáng tỏ vấn đề này cho anh thì
đúng là anh hết thuốc chữa rồi.”

Đúng như Simon dự đoán, tình trạng của Annabelle trong vài ngày sau đó
rất khó chịu. Dù rất chật vật nhưng rồi cô cũng dần quen với mùi trà cỏ vấn
vương mà ông bác sĩ yêu cầu cứ bốn tiếng lại uống một lần trong suốt ngày
đầu tiên, và sáu tiếng một lần trong những ngày tiếp theo. Mặc dù cô có thể
nói rằng đơn thuốc đã giúp giảm triệu chứng do nọc rắn gây ra, nhưng nó
cũng làm dạ dày của cô sôi ùng ục. Cô kiệt sức, không thể ngủ ngon giấc,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.