BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 173

“Ông Benjamin Muxlow, một chủ trang trại địa phương. Cô biết đó, thành
phần tinh hoa của xã hội ấy có vô số đất đai và người giúp việc, giờ chỉ cần
tìm một cô vợ chịu sinh cho anh ta tám hoặc chín đứa con, sửa cổ tay áo, và
làm bánh pudding huyết heo trong lò mổ.”

“Daisy,” Lillian ngắt lời vì nhận thấy Annabelle đột nhiên chuyển sang
xanh lét, “cố tỏ ra bớt khó chịu được không?” Rồi cô cười hối lỗi với
Annabelle. “Xin lỗi nha cô bạn của tôi. Nhưng cô phải thừa nhận là người
Anh sẵn sàng ăn một số thứ có thể khiến người Mỹ vừa bỏ chạy khỏi bàn
vừa kêu la khiếp đảm.”

“Sao cũng được,” Daisy tiếp tục với vẻ kiên nhẫn quá mức. “Quý cô
Constance đã bốc hơi sau khi bị bắt gặp với ông Muxlow, và hiển nhiên là
tôi đi tìm họ với hy vọng được thấy một điều gì đó có thể làm mất thể diện
của cô ta, từ đó để ngài Kendall mất hết hứng thú với cô ta luôn. Cô có thể
hình dung niềm vui sướng của tôi khi khám phá ra hai người đó sau một cái
cây với hai mái đầu chụm lại.”

“Họ đang hôn nhau à?” Annabelle hỏi.

“Không, chết tiệt. Muxlow đang giúp quý cô Constance đặt một chú chim
con bị rơi khỏi tổ.”

“Ồ,” vai Annabelle xuôi xụi và cô cáu kỉnh nói thêm. “Cô ấy tốt quá.” Cô
biết một phần cảm giác chán nản của cô là do tác hại của nọc rắn, đó là
chưa kể món thuốc giải độc khó uống. Tuy nhiên, việc biết được nguyên
nhân của những đợt xuống tinh thần này cũng chẳng giúp kéo nó lên được.

Thấy được sự thất vọng của Annabelle, Lillian cầm một cây lược bạc đã xỉn
lên, “Quên quý cô Constance và ngài Kendall đi,” cô nói. “Để tôi chải tóc
cho cô, cô sẽ thấy khá hơn nhiều khi tóc không vướng trên mặt nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.