BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 174

“Cái gương của mình đâu rồi?” Annabelle vừa hỏi vừa nhích người tới
trước để Lillian ngồi ra sau cô.

“Không tìm ra,” Lilian thản nhiên đáp.

Việc tấm gương biến mất một cách êm thấm không thể thoát khỏi mắt
Annabelle. Cô biết cơn bệnh đã tàn phá dung nhan của cô, làm đầu tóc cô
rối bù, da dẻ thì không còn hồng hào khỏe khoắn nữa. Thêm vào đó, những
cơn buồn nôn liên tục khiến cô không ăn uống được gì, còn cánh tay ốm
tong teo èo oặt trên tấm khăn trải giường.

Đến tối, khi cô nằm trên giường bệnh, tiếng nhạc và những bước chân khiêu
vũ từ phòng vũ hội len qua khe cửa sổ đến bên tai cô. Mường tượng cảnh
quý cô Constance xoay tròn trong tay ngài Kendall, Annabelle cứ trằn trọc
mãi trên giường, kết luận rằng cơ hội kết hôn của mình đã hết. “Con ghét
rắn vipe,” cô càu nhàu và quan sát mẹ mình sắp xếp những vật dụng linh
tinh trên chiếc bàn cạnh giường... muỗng uống thuốc, chai lọ, khăn tay, một
chiếc lược, và một cái kẹp tóc. “Con ghét bị bệnh, và con ghét đi bộ xuyên
rừng, và con ghét nhất là mặc quần túm gối chơi Rounders.”

“Con vừa nói gì vậy con yêu?” Philippa hỏi, ngừng xếp mấy cái ly rỗng lên
khay.

Annabelle lắc đầu, đột nhiên thấy mệt rũ vì sầu muộn. “Con ... ờ, không có
gì đâu mẹ. Con chỉ đang nghĩ... con muốn trở về London trong một hoặc hai
ngày tới, khi con đã đủ khỏe để đi lại. Không còn gì đáng lưu luyến ở đây
cả. Quý cô Constance có lẽ sắp thành Phu nhân Kendall, còn con thì cả
dung nhan lẫn tâm trạng đều không đủ tốt để quyến rũ thêm ai khác, bên
cạnh đó...”

“Mẹ vẫn chưa từ bỏ mọi hy vọng đâu,” Philippa nói và đặt khay xuống. Bà
cúi xuống bên Annabelle và vuốt ve trán cô bằng bàn tay mềm mại tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.