BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 193

Chương 15

Khi ngước lên, Annabelle thấy lão Hodgeham đang đứng trước mặt mình.
Cô vội vã chuyển sang tư thế ngồi và dần dần thoái lui, nhận thức rõ ràng
lần này không phải là ảo giác mà là người thật. Không thốt được tiếng nào
vì kinh ngạc, cô co rúm lại khi lão đưa bàn tay mập mạp chạm vào dải đăng
ten trên váy cô.

“Ta có nghe về bệnh tình của cô,” lão nói, đôi mắt sùm sụp nhìn chòng chọc
vào điệu bộ nửa ngồi nửa nằm của cô. “Ta vô cùng thương xót khi thấy cô
phải chịu đựng nỗi đau đớn như thế. Nhưng có vẻ như cô không bị thương
tổn vĩnh viễn nào. Dường như cô...” Lão ngừng lại và liếm đôi môi mập
mạp, “... thanh tú hơn bao giờ hết... dù có hơi xanh xao.”

“Làm... làm thế nào mà ông tìm được tôi ở đây?” Annabelle hỏi. “Đây là
phòng khách riêng của nhà Marsden. Chắc chắn không ai cho phép ông...”

“Ta bắt một tên hầu nói cho ta biết,” Hodgeham tự mãn đáp.

“Đi ra,” Annabelle cáu kỉnh. “Không thì tôi sẽ hét lên là ông quấy rối tôi.”

Lão cười ngặt nghẽo. “Cô không chịu nổi một vụ tai tiếng đâu, cô gái thân
mến. Mối quan tâm cô dành cho ngài Kendall thì ai cũng biết. Và cả hai ta
đều hiểu rằng tên cô mà dính vào một vụ bê bối nào thì cơ hội của cô với
anh ta sẽ bị hủy hoại hoàn toàn.” Thấy cô im lặng, lão nhe một mồm đầy
răng ố vàng ra cười nham nhở. “Tốt hơn rồi đó. Annabelle xinh đẹp đáng
thương của ta... Ta biết cái gì sẽ đem lại sắc hồng cho đôi gò má nhợt nhạt
kia rồi.” Thọc tay vào túi áo choàng, hắn chìa ra một đồng vàng lớn và vẫy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.