BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 194

vẫy trước mặt cô một cách trêu ngươi. “Một kỷ vật thể hiện lòng cảm thông
của ta đối với sự vất vả của cô.”

Hơi thở của Annabelle trở thành tiếng rít nhức tai khi Hodgeham cúi xuống
sát người cô, đồng xu kẹp giữa hai ngón tay béo ú của lão khi lão cố nhét nó
vào phần thân áo của cô. Bất thình lình cô cử động thật nhanh và gạt tay lão
ra. Mặc dù cô còn yếu nhưng động tác đó vẫn đủ sức hất đồng xu khỏi tay
lão. Nó rơi oạch xuống nền thảm đỏ.

“Để tôi yên,” cô gay gắt nói.

“Con chó cái kiêu ngạo. Cô không cần cố giả vờ tốt đẹp hơn bà mẹ cô như
thế.”

“Đồ con lợn...” Thầm chửi rủa bản thân chưa đủ sức, Annabelle yếu ớt đẩy
lão ra khi lão cúi xuống gần cô, toàn thân cô run lên bần bật vì khiếp sợ.
“Không,” cô rít lên qua hàm răng run lập cập, cánh tay cô đưa lên che mặt.
Cô chống cự quyết liệt khi lão túm lấy cổ tay cô, “Không...”

Chén đĩa bằng bạc đổ lăn lóc trên khay khi bà Philippa nhận thức được
chuyện gì đang diễn ra.

Philippa lắc đầu tỏ vẻ không thể tin nổi Hodgeham lại ở đây. “Ông dám tiếp
cận con gái tôi...” giọng bà nặng nề. Tím tái vì giận, bà đặt khay lên bàn rồi
phẫn nộ nói với Hodgeham, “Con gái tôi đang bị bệnh, thưa ngài. Tôi sẽ
không cho phép ai làm tổn hại đến sức khỏe của nó - ông sẽ đi với tôi ngay
bây giờ, và chúng ta sẽ thảo luận chuyện này ở nơi khác.”

“Thảo luận không phải là điều ta muốn,” Hodgeham nói.

Annabelle thấy một chuỗi phản ứng xuất hiện trên mặt mẹ: ghê tởm, oán
giận, căm ghét, sợ hãi. Và cuối cùng... cam chịu. “Vậy hãy rời khỏi chỗ con
gái tôi,” giọng bà lạnh như băng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.