BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 195

“Không,” Annabelle rên rỉ phản đối, nhận ra bà Philippa định đi đâu đó với
lão. “Mẹ, ở lại với con.”

“Mọi chuyện sẽ ổn thôi.” Philippa không nhìn cô mà vẫn hướng ánh mắt vô
cảm vào khuôn mặt điềm nhiên của Hodgeham. “Mẹ đã mang bữa trưa cho
con đấy con yêu. Cố ăn chút gì...”

Không.” Tuyệt vọng và không tin nổi, Annabelle trơ mắt nhìn mẹ theo sau
lão Hodgeham ra khỏi phòng. “Mẹ, đừng đi với lão!” Nhưng bà Philippa
vẫn đi như thể không nghe thấy cô nói gì.

Annabelle không biết mình đã ngồi đó thẫn thờ nhìn trừng trừng ra cửa
trong bao lâu. Cô không mảy may buồn đụng đến khay thức ăn. Mùi súp
rau thịt lẫn trong không khí làm cô muốn ói. Chản nản tuyệt vọng,
Annabelle tự hỏi mối quan hệ vụng trộm quỷ tha ma bắt này bắt đầu như
thế nào, là Hodgeham đã ép uổng mẹ cô hay có sự đồng thuận của đôi bên.
Mà bất kể bắt đầu ra sao thì giờ đây nó cũng đã biến thành trò bỡn cợt.
Hodgeham là một con quái vật, và bà Philippa đang cố lấy lòng lão để ngăn
lão đừng hủy hoại mẹ con cô.

Đau đớn và khổ sở, Annabelle ngả người xuống trường kỷ, cố không nghĩ
đến những gì có thể đang diễn ra ngay lúc này giữa mẹ cô và lão
Hodgeham. Cô nhăn nhó vì cơn nhức nhối ở các thớ cơ. Đầu đau buốt,
choáng váng, cô muốn về phòng mình. Đi lom khom như cụ già, cô đến chỗ
sợi dây chuông và rung lên. Sau một khoảng thời gian dường như vô tận,
vẫn không có tiếng trả lời. Vì hầu hết khách khứa đã ra ngoài nên gần như
toàn bộ người hầu đều được nghỉ, còn lại rất ít người phục vụ.

Lơ đễnh luồn tay qua những lọn tóc rũ xuống, Annabelle ước lượng tình
huống. Chân cô còn yếu nhưng vẫn đi được. Sáng nay bà Philippa đã giúp
cô đi hết hai hành lang từ phòng họ đến phòng khách nhà Marsden. Tuy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.