BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 222

Ánh mắt của cô chuyển sang thách thức. “Rồi ông đã tìm ra gì chưa?”

“Tôi không biết,” anh trả lời vừa êm ái vừa đáng sợ. “Nói tôi biết,
Annabelle, khi em nói em có thể đạt được những thứ tốt hơn thì trong đầu
em đang nghĩ gì? Phục vụ cục thịt đần độn đó để đổi lại vài đồng tiền
thương hại còm cõi hay sao? Tôi không thể tin là em lại xuẩn ngốc đến
thế.”

“Ông là đồ đạo đức giả chết giẫm,” Annabelle thì thào giận dữ. “Ông nổi
giận vì tôi trở thành tình nhân của lão chứ không phải của ông chứ gì, à mà,
nói cho tôi nghe thử đi, tại sao việc tôi bán thân cho ai lại quan trọng với
ông?”

“Vì em không muốn hắn,” Hunt rít qua kẽ răng. “Và em không muốn
Kendall. Em muốn tôi.”

Annabelle không hiểu nổi mớ cảm xúc hỗn độn rối ren đang sôi ùng ục bên
trong cô là thế nào, hoặc tại sao cuộc đối đầu lần này lại bắt đầu làm cô vui
vẻ đến kỳ cục và lạ lùng như vậy. Cô muốn đánh anh, lao vào anh, khiêu
khích anh cho đến khi cái khả năng tự kiềm chết của anh vỡ tan thành trăm
nghìn hạt bụi thì thôi. “Để tôi đoán nhé, ông chuẩn bị đưa ra một đề nghị
đáng giá hơn cái thỏa thuận mà ông cho là tôi đang có với Hodgeham, đúng
chứ?” Cô cười khinh miệt khi nhìn thấy câu trả lời trên mặt anh. “Câu trả
lời là không. Không. Vậy thì từ nay về sau này hãy để tôi yên...”

Cô im bặt khi nghe thấy tiếng chuyện trò của vài người dọc hành lang. Bực
tức và tuyệt vọng, cô đảo người tìm một cánh cửa để lách vào, tránh khỏi
cảnh bị bắt gặp ở riêng với Hunt. Ôm lấy cô bằng một tay, Hunt đẩy cô vào
căn phòng gần nhất và nhanh nhẹn đóng cửa lại.

Nhận ra hình dáng cây đàn dương cầm và những giá nhạc ngổn ngang,
Annabelle giật tay khỏi Hunt. Anh với tay giữ lấy giá nhạc mỏng manh sắp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.