BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 254

thứ tương tự khác, bất cứ điều gì cần thiết để được thấy gia đình bà sống
sung túc.”

Annabelle nhìn thấy hai bàn tay của mẹ siết chặt lại, cho đến khi các ngón
tay trắng bệch, và giọng bà run run không biết vì vui sướng hay nhẹ nhõm
hay xấu hổ, hay cả ba. “Cảm ơn anh, anh Hunt. Anh phải hiểu nếu cha
Annabelle còn sống thì mọi chuyện sẽ khác rất nhiều...”

“Vâng, tất nhiên là vậy.”

Một khoản im lặng suy tư, rồi bà Philippa thì thào, “Tất nhiên, không có
của hồi môn thì Annabelle sẽ không có khoản tiền nào phòng thân...”

“Tôi sẽ mở một tài khoản cho cô ấy ở Barings,” Hunt điềm tĩnh đáp lại.
“Chúng ta sẽ bắt đầu với, xem nào, năm ngàn bảng chăng?... Và thi thoảng
nếu cần tôi sẽ gửi thêm. Tất nhiên, tôi sẽ chịu trách nhiệm mua sắm xe
ngựa... quần áo... trang sức... và Annabelle có thể mua sắm tại bất kỳ cửa
hàng nào ở London.”

Annabelle không biết phản ứng của bà Philippa trước những lời này như thế
nào nữa, vì tâm trí cô đang quay vòng vòng như bông vụ. Ý nghĩ có năm
ngàn bảng để tùy ý sử dụng... một gia tài... dường như không thật. Cảm giác
choáng váng của cô còn được bồi thêm bởi những dự định đầy háo hức. Sau
nhiều năm nghèo túng, giờ cô đã có thể đến những tiệm may lớn, và mua
một con ngựa cho Jeremy, và trang hoàng lại ngôi nhà của mình bằng
những món đồ nội thất sang trọng. Tuy nhiên, buổi thảo luận thẳng thắn về
tiền bạc sau lời cầu hôn khiến cô có cảm giác không yên là mình đang bán
thân vì lợi ích gia đình. Cẩn trọng đưa mắt nhìn Hunt, cô thấy trong mắt anh
một vẻ chế giễu quen thuộc. Anh hiểu cô quá rõ, cô nghĩ thầm, hai má lại
nóng bừng lên không kiểm soát được.

Annabelle vẫn im lặng khi hai người đã đề cập đến luật sư, hợp đồng và
điều khoản, cô hiểu ra rằng khi đụng đến các vấn đề cần thương lượng trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.