BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 290

Annabelle thúc mạnh vào be sườn. “Được rồi, em sẽ im lặng,” cậu nói,
cong tay tự vệ và cười rũ rượi. “Em chỉ lịch sự chào hỏi anh rể mới thôi
mà.”

“‘Lịch sự chào hỏi’ là về thời tiết hoặc thăm hỏi sức khỏe thôi,” Annabelle
lên giọng, “chứ không phải tiết lộ những nhận xét có nguy cơ khiến chị gái
mình xấu hổ mà chị mình đã tin tưởng tâm sự.”

Trượt một cánh tay vòng qua eo Annabelle, Simon kéo cô áp sát vào ngực
anh và hạ thấp đầu xuống thì thầm vào tai cô, “Anh nghĩ ra được hàng đống
thứ em đã nói. Mà rốt cuộc thì em cũng đã sẵn sàng nói thẳng vào mặt anh
đấy thôi.”

Nghe thấy sự thích thú trong giọng anh, Annabelle nhẹ nhõm dựa vào
chồng.

Chưa từng thấy chị gái thoải mái như vậy với một người đàn ông, và nhận
ra những thay đổi của chị, Jeremy mỉm cười. “Em phải nói rằng hôn nhân
có vẻ rất hợp với chị, Annabelle.”

Ngay lúc đó bà Philippa vào phòng, và bà kêu lên vui mừng, bước nhanh
đến chỗ con gái. “Con yêu, mẹ nhớ con quá!” Bà ôm hôn Annnabell nồng
nhiệt rồi quay sang Simon với nụ cười thân thiện. “Hunt thân mến, chào
mừng con trở về. Con có thích Paris không?”

“Hơn cả mong đợi,” Simon thư thái đáp, hôn phớt lên má bà. Anh không
nhìn Annabelle khi nói thêm, “Con đặc biệt thích sâm banh ở đó.”

“Tại sao, tất nhiên rồi,” Philippa đáp. “Mẹ chắc ai cũng... Annabelle, con
yêu, con đang làm gì vậy?”

“Con chỉ ra mở cửa thôi,” giọng Annabelle nghèn nghẹn, mặt cô quay ra
cửa để che giấu mấy nốt đỏ lấm tấm vì nhớ lại cái đêm anh đã đặt ly sâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.