BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 97

Chương 8

Bị nỗi lo lắng hành hạ, Annabelle chỉ ngủ được chừng hai hay ba tiếng. Đến
sáng, khi cô thức dậy, mắt cô thâm quầng còn mặt thì trắng bệch ủ rũ. “Chết
tiệt,” cô lẩm bẩm, vò một cái khăn trong nước lạnh và đắp lên mặt. “Thế
này thì không ăn thua rồi. Sáng nay ngó mình như bà già trăm tuổi vậy.”

“Con yêu, con nói gì vậy?” giọng ngái ngủ của mẹ cô vang lên. Bà Philippa
đang đứng sau cô, khoác chiếc áo choàng sờn rách và đi đôi dép lê cũ mèm.

“Không có gì đâu mẹ. Con chỉ nói vớ vẩn thôi,” Annabelle chà mặt thật kỹ
mong tạo được chút màu sắc trên má. “Tối qua con ngủ không ngon lắm.”

Bước đến cạnh con gái, bà Philippa nhìn cô kỹ hơn. “Nhìn con khá mệt
mỏi. Mẹ sẽ gọi người mang trà tới.”

“Một ấm to mẹ nhé,” Annabelle nói. Săm soi đôi mắt đỏ ngầu trong gương,
cô nói thêm, “Hai ấm ạ.”

Philippa mỉm cười thông cảm. “Chúng ta sẽ mặc gì khi tản bộ với ngài
Kendall?”

Annabelle giũ tấm khăn trước khi treo nó lên giá rửa mặt. “Váy cũ của
chúng ta, con nghĩ thế, vì đường rừng có thể có vài đoạn khá lầy lội. Nhưng
chúng ta có thể choàng thêm khăn lụa mới mượn của Lillian và Daisy.”

Sau khi rót một tách trà nghi ngút khói và cắn vội vài miếng thịt đông được
người hầu mang lên từ tầng dưới, Annabelle hoàn tất việc trang điểm. Cô
ngắm mình trong gương. Tấm khăn lụa màu xanh ngọc quấn quanh thân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.