BÍ MẬT GIAO ƯỚC BÓNG TỐI - Trang 129

Những vết thương đã đóng vảy, những cảm xúc bấy lâu chôn chặt, nay

lại bị chạm tới, bị đào lên xới lại. Nước ầng ậng trong đôi mắt biếc xanh.
Đôi mắt ấy vẫn thật đẹp dù chất chứa đau thương.

"Tôi..."

Nước mắt dâng lên long lanh rồi không dừng được mà tuôn rơi. Miku

không giấu giếm nữa.

"Tôi cũng muốn được sống tự do. Muốn được yêu! Muốn có bạn bè!

Muốn được vui chơi chứ, không phải chỉ suốt ngày biết học! Tôi đã luôn
mong có ngày mẹ sẽ nói 'con làm tốt lắm'! Đã mong được ai đó ôm lấy vỗ
về mỗi khi tôi buồn. Đã mong được yêu thương mà không đòi hỏi."

Những giọt nước mắt rớt xuống nặng nề. Thì ra người lúc nào cũng

tươi cười ấy chỉ đang chôn giấu những cảm xúc dữ dội trong lòng. Rin ghì
chặt lấy Miku mong manh và yếu ớt.

"Nếu thấy buồn thì khóc cũng có sao đâu. Tôi sẽ ở đây với Miku."

"Rin..."

"Với tôi Miku quan trọng lắm đấy."

"..."

"Tôi sẽ ở bên cạnh chị, mãi mãi."

Miku không đáp, chỉ nghèn nghẹn khóc mãi. Nhìn thấy người ấy khóc,

Rin rốt cuộc đã hiểu ra. Những suy nghĩ của cô là hết sức tự nhiên, chẳng
có gì sai trái hết.

Em đã tìm thấy rồi. Giờ thì em đã hiểu những gì anh nói khi đó.

"Sinh mệnh có trên đời là vì cái gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.