BÍ MẬT GIAO ƯỚC BÓNG TỐI - Trang 154

Mong muốn của người kia sao... Lòng tôi rộn rạo khi nghĩ tới đó. Tôi

hứng chí đi tìm đồ câu cá trong biệt thự, dự tính sẵn những lựa chọn hay ho
sau khi thắng.

"Lại cắn câu nữa rồi."

Xô dưới chân tôi đã đầy cá. Dù không phải người sành ăn cá nhưng

chỗ cá này chỉ nhìn có thể đoán được vị hẳn là rất thanh ngọt. Cơ thể mất đi
sức mạnh, việc ăn uống cũng trở nên "cần thiết", tôi biến thành một kẻ đam
mê mĩ vị. Niềm ham thích với chuyện ăn uống ngày một lớn dần, nhất là từ
sau khi trải qua cảm giác bụng rỗng đến hoa mày chóng mặt, tôi mới biết
thì ra được ăn là khoảng thời gian hạnh phúc khó có gì thay thế trong đời.
Nghĩ đến bữa tối, tôi đột nhiên đói bụng. Đã quá chiều, cũng gần đến bữa
tối rồi.

"Miku này."

"Em chưa về đâu."

Miku căng mắt nhìn xuống nước rất tập trung và đáng sợ. Tôi đành

chiều theo, cố chờ thêm vì hình như em vẫn chưa muốn bỏ cuộc. Nhưng
trời đã gần tối và chẳng phải thắng thua đều đã rõ rồi sao.

"À này."

"Chờ thêm chút nữa đi. Em còn chưa câu được mà."

Mắt em long lanh nước vì tự ái. Tôi không nghĩ Miku lại coi trọng

chuyện cá cược đến thế. Vẻ nghiêm trọng nhìn chằm chằm dây câu của em
đáng yêu đến mức khiến tôi bật cười.

"Có gì buồn cười chứ."

"Đừng có cười mà."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.