BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 172

- Àh, nhà ở chỗ Tháp nước.
- Tháp hồ nước! Ngay trung tâm!
- Ừ đúng thế! Nhưng … nhưng nhà bác hơi chật lại đông người nên
anh nghỉ đêm tại khách sạn gần đó.
- Ồ! Thế anh đến thị trấn lâu chưa?
- Lâu, khá lâu, được một tuần!

Cô gái vội lấy hai bàn tay đan vào nhau duỗi ra một chút, cô hỏi:
- Thế anh tên gì?
- Àh quên mất, mải nói chuyện nãy giờ, anh là Long.
- Long à? Cái gì Long mới được?
- À – Long cười – là Hoàng Long!
- Hoàng Long, tên anh hay quá!
- Vậy sao? Còn em? – Long nhìn vào mắt cô gái
- Em tên Đào, Mộng Đào! – Cô trả lời rồi liếc nhanh vào ánh mắt anh.
- Một cái tên thú vị! Nó gợi đến những giấc mơ!
- Vâng, tên em đọc nghe không vui! Mà hơi buồn.
Long chột dạ, anh vừa nghe cô gái nói về cuộc sống của cô. Anh chú tâm
nhớ lại, nó rất phù hợp với hoàn cảnh của cô Đào trong hồ sơ của anh.
Long vừa lo lắng vì trước mặt anh là đối tượng tình nghi số một của vụ án
này, vừa vui vui khó tả vì anh thấy cô gái rất dễ mến, cô đang nói chuyện
với anh rất chân thật.

Hai người vẫn cứ ngồi nói chuyện rì rầm, dường như họ thân với nhau từ
lúc nào. Cô gái vui tươi, Long cũng rạng rỡ mặt mày, anh nhìn cô nhiều
hơn. Còn cô gái thỉnh thoảng cũng liếc nhìn anh. Cô thấy anh khá điển trai,
một vẻ đẹp mạnh mẽ nhưng rất ấm áp gần gũi. Lúc này, họ không biết có
một người thứ ba đang đứng phía hành lang quan sát họ. Đó là ông họa sỹ,
ông chú tâm rất nhiều đến cô gái. Ông lấy làm ngạc nhiên thấy cô tươi cười
khác hẳn với vẻ ma quái của cô gái mà ông thấy trong mơ. Nhưng chắc
chắn một điều, ông thấy hai người đó là một.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.