BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 493

rừng núi, tựu trung cũng là chém giết tàn sát nhau; ở biên giới quân thù đe
dọa, trong nước dân tình khổ sở đói rách, nội chiến nổ ra khắp nơi, thế
nước như vậy thì còn ai phân biệt được đâu là chính nghĩa đâu là đạo tặc.
Thời gian sau, khi đã có lực lượng, ta lấy thú vui đi cướp của kẻ giàu, quan
lại, đem chia lại cho dân đen, đi đâu cũng được dân đen che chở, song có
làm bao nhiêu việc, ta vẫn là cái gai trong mắt triều đình…
Mẫn Châu – cô gái lại từ tốn khuyên giải:
- Tướng công đã nói chuyện này với thiếp cả ngàn lần rồi!
Tên Trương Hán tức khí thốt lên:
- Nhưng Chu Hùng, kẻ thù không đội trời chung, hắn đã giết ta và
nàng, cả đám tàn quân, và nhốt chúng ta tại nơi này!
- Sao nàng còn nhớ tên súc sinh ấy làm gì?
Mẫn Châu nói:
- Chu Hùng vì ghen tuông, tính tình tuy hào kiệt lại nóng như lửa,
trong phút giây đã nghe kẻ nịnh thần mà ra tay phóng hỏa, khiến cho tướng
công và đám quân sĩ cùng bọn tỳ thiếp phải chết tại đây. Dù gì Chu Hùng
với tướng công cũng là kẻ thù!
- Còn nghĩa với Chu Hùng khi thiếp chưa bị tướng công mà phải ra
nông nỗi này, là tình cảm vợ chồng, thiếp đã nguyện theo Chu Hùng về phủ
làm vợ lẽ, hai điều đó tuy chung một người nhưng lại khác nhau.
Trương Hán nói:
- Sao nàng vẫn oán chuyện ta đã cướp nàng khỏi tay hắn?
- Chỉ lúc đường cùng, ta bắt nàng làm con tin, ai ngờ ra nông nỗi này,
tên Chu Hùng trả thù thật cay độc.
- Nếu nàng không làm vợ hắn trước khi gặp ta, có lẽ ta cũng siêu lòng
trước một giai nhân như nàng!
Mẫn Châu nói:
- Dù chưa làm vợ Chu Hùng một ngày, thiếp đã sống với tướng công
qua nhiều đời rồi.
Trương Hán cũng chép miệng nói:
- Có lẽ số phận quá tệ bạc với hai ta!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.