đường mà chối … Sao thế nào, mẹ mày làm gì với thằng nào?
- Lại còn sợ ai phát hiện nên rủ nhau vào tận trong vườn làm chuyện
“ỡm ờ” hả?
- Phải không, thằng nào? – Lão quát lên.
Bà Mừng vội trấn an trả lời:
- Không, tôi bị ngã khi lấy nước.
Rồi ông quan sát toàn cảnh lại một lần, ông thấy bà hai tay còn đang móc
về phía sau, hai chân thì dạng ra, lưng dựa vào thành giếng, tại chỗ hai cẳng
chân còn hai vệt quệt đất dài, ùn một đống đất nhô lên, quần áo xộc xệch,
guốc thì một chiếc tụt quăng ra ngoài. Ông cho rằng bà đã định gian dối
điều gì, rồi lão đưa tay chỉ mặt bà Mừng, miệng lão khẽ rít lên trong khi
vẫn ngậm trên môi điếu thuốc đang cháy dở đã cong oằn, đầu điếu thuốc
thấm nước bọt ướt cả một đoạn dài. Lão quát:
- Àh, hóa ra dạo này ban ngày, lúc tao vắng nhà, mẹ mày ở nhà giở
thói mèo mỡ hả!
- Chết nhé, hôm nay tao bắt quả tang, chứng cứ rành rành thế này hết
đường mà chối … Sao thế nào, mẹ mày làm gì với thằng nào?
- Lại còn sợ ai phát hiện nên rủ nhau vào tận trong vườn làm chuyện
“ỡm ờ” hả?
- Phải không, thằng nào? – Lão quát lên.
Bà Mừng vội trấn an trả lời:
- Không, tôi bị ngã khi lấy nước.
Rồi lão ta nhìn quanh, lão thấy cửa trước vẫn khóa, quanh vườn cây không
có gì cho thấy là ai vừa trèo qua hay bẻ lá cành đi vào, chỗ đất quanh đó –
do đất vườn nhà lão mềm và hồi chiều qua mới có cơn mưa lớn nên đất
vườn mềm nhũn ra và san phẳng, lão cũng không thấy có vệt giầy dép của
ai, chỉ trừ chính vết dép của lão đang đứng kéo một đoạn từ nhà đi ra. Đứng
tần ngần suy nghĩ một lát, lão tạm nguôi lòng, tin điều vợ lão nói rồi lại tò