BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 76

mặt tiền. Còn từ phòng học của Đức, bên cửa sổ, nhìn ra là một khu nhà bỏ
hoang khác. Thường ngày, khu nhà bỏ hoang đó chẳng có gì để nó phải chú
ý. Đột nhiên khi gần khoảng giữa tiết học, Đức thấy mất tập trung, lòng xao
nhẵng; nó không còn nghe tiếng cô đang giảng bài nữa, đầu nó lúc đó thấy
quay cuồng hơi hoa mắt, tai nghe tiếng ù ù như có tiếng gió rít qua cửa sổ.
Nó ngồi một lúc lại nghe có tiếng ai gọi. Lúc đầu nó không để ý vì tiếng đó
nhỏ, nhưng dần dần lớn lên trong lỗ tai nó và vang vọng:

- Đứ … ư … ư … c! Đứ … ư … ư … c! Đứ … ư … ư … c!
- Đứ … ư … ư … c! Ta đến đón con đây.


Nó bắt đầu chú ý, rồi tự nhiên nó quay mặt sang trái nhìn ra cửa sổ, cách đó
khoảng 30m, trong cửa sổ của một phòng trên lầu tại khu nhà bỏ hoang, nó
thấy một cô gái áo trắng xõa tóc đang nhìn nó. Nó bắt đầu chú tâm và cứ
nhìn vào cái bóng đó mãi. Rồi nó lại thấy một cảnh gì đó vừa khó hiểu vừa
ngộ ngộ như những bộ phim hoạt hình mà nó thích xem.


Được một lúc, cô Tuyết đang giảng bài, bắt đầu phát giác học trò Đức thiếu
tập trung, mặt thì nghệt ra như đứa mất hồn. Cô dừng giảng bài, đi lại phía
nó ngồi, nhìn ra cửa sổ cô không thấy gì, còn học trò Đức thì cứ chằm
chằm mặt về hướng đó.


Cô cầm cục phấn liệng vào bàn, tay khẽ thước kẻ “đét” một tiếng, rồi nói:
- Đức, em đang làm gì mà nhìn ra ngoài đó vậy

Hốt hoảng, Đức quay mặt vào, nó vội nói lảm nhảm:
- Dạ không thưa cô, em đang quan sát nhà bên kia.
- Quan sát nhà bên kia hả? Vậy em nói cho cô và các bạn nghe, em
thấy gì bên đó mà cứ quan sát vậy. – Nói đoạn cô giáo cũng nhìn sang phía

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.