BÍ MẬT NƠI GÓC TỐI - Trang 544

tay phải bầm tím, hồi đó cầm bút viết mãi chẳng xong, còn bị Dương Vi
Đào mắng om sòm.

Dù gì thì cô cũng không phát hiện, nếu không thì mẹ nó mất mặt quá.

Thật ra năm ngoái cậu từng gặp Tô Bách Tòng ở Thượng Hải một lần.

Khi ấy giáo sư Diệp dẫn cậu đi tham gia một triển lãm robot, Xích Mã

là bên đứng ra tổ chức, kết thúc triển lãm, Tô Bách Tòng giữ giáo sư Diệp
lại cùng dùng cơm, lúc đó, hai người đã gặp nhau trên bàn ăn.

Tô bách Tòng không biết là cố ý giả vờ không nhớ cậu hay không nhớ

rõ cậu thật, anh ta không mở miệng, Chu Tư Việt cũng không nói. Từ trước
đến nay cậu không thích làm thân với người ta, nhưng không có nghĩa là
cậu không hiểu, lúc ánh mắt hai người chạm nhau, trong lòng lập tức rõ
ràng, chắc chắn Tô bách Tòng vẫn còn nhớ cậu.

Đương lúc ăn, Chu Tư Việt đi ra ngoài hút thuốc, đúng lúc Tô bách

Tòng đi ra nghe điện thoại.

Vốn cậu đã định dập thuốc rời đi.

Nhưng vừa lấy điếu thuốc xuống, thì lại nghe thấy Tô bách Tòng nói

một câu: “Tiễn Tiễn, em đừng khóc nữa, đợi lát anh về gọi điện cho em
được không?”

Cậu không nhịn được lại đặt điếu thuốc lên môi, rít hai hơi, dựa vào

cột đá híp mắt lại, nhả khói ra nghe anh ta gọi điện.

“Lại gây chuyện với mẹ em à? Có cần để cậu em nói không?… Anh

có thể hiểu, anh rất hiểu em, cũng đặc biệt hiểu em, cuối tuần anh đến tìm
em nhé được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.