BÍ MẬT NƠI GÓC TỐI - Trang 93

Chẳng khác gì nói trúng tim đen.

Ngay cả Diệp Uyển Nhàn cũng khó đáp lại, chỉ vỗ đầu em trai nói:

“Chị con nói đúng, phải tăng thành tích mới là quan trọng nhất.”

Đinh Tuấn Thông ai oán nhìn cô.

Đinh Tiễn nhanh chóng và cơm trong bát, quay về phòng chuẩn bị bài

học cho tuần tới.

Lật hai trang sách, một chữ cũng không vào đầu nổi, lá cây ngoài cửa

sổ lúc đung đưa lúc dừng lại, rồi sau đó rơi xuống, một chiếc lá nhạt rơi
trên khung cửa, tựa như tín hiệu mùa thu.

Bầu trời dần tối, sương chiều thâm trầm, khói sóng dặm ngàn hội tụ

một màu.

Trăng già chậm chầm dâng cao đến nửa vùng trời, ánh trăng như lụa

mỏng xuyên qua kẽ cây tụ hội, trải dài mảng sáng loang lổ trên con đường
đá xanh, hệt như tâm sự của tiểu cô nương, sáng vặc rõ ràng mà lại không
thể trút bầu tâm sự.

Bỗng cô có phần ngóng trong, thứ hai mau mau đến đi.

Thế là cứ mong đợi như thế, cuối cùng thứ hai cũng đã đến, Đinh Tiễn

dậy từ lúc sớm, nghiêm túc tắm rửa, chải đầu thật gọn, thay bộ quần áo
sạch vừa mới giặt, cắn bánh bao trong miệng xuất phát từ nhà.

Diệp Uyển Nhàn đi theo sau hỏi cô có muốn lấy một cái bánh bao nữa

không.

Cô không quay đầu mà chỉ phất tay, bước chân rất nhanh.

Chưa bao giờ cô mong đợi đi học như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.