BÍ MẬT QUẢ CHUÔNG - Trang 192

Lão Hồng thốt lên, “Thật lạ lùng! Sân này cứ như là thừa ấy. Nó có thể
được dùng làm gì nhỉ?”

Trong khi năm người bàn luận với nhau thì ánh trăng bị che khuất vào đám
mây khiến bóng tối trở nên dày đặc. Lão Hồng và Đào Cam vội thắp lại
đèn. Đúng lúc đó có tiếng kẹt cửa ở phía cuối sân.

Huyện lệnh giật lấy chiếc đèn từ tay lão Hồng và vội chạy về phía có tiếng
động. Đến nơi, thấy có một cánh cổng gỗ, ông liền mở ra. Cánh cửa mở êm
ru trên bộ bản lề đã được bôi dầu trơn tru. Huyện lệnh giơ cao đèn và phát
hiện ra một lối đi hẹp. Ông dỏng tai nghe ngóng và nhận ra có tiếng chân
chạy hối hả rồi tiếp theo là tiếng đóng cửa.

Huyện lệnh đuổi theo, nhưng ông nhanh chóng gặp một cánh cổng nữa
chắn ngang, lần này là cổng sắt. Ông cúi người xem xét chiếc cổng, trong
khi Đào Cam đứng nhìn qua vai ông.

Huyện lệnh đứng lên và nhận xét, “Cửa này mới được trổ, nhưng ta chẳng
nhìn thấy ổ khóa cũng như tay nắm đâu cả. Đào Cam, ngươi thử liếc qua
xem sao!”

Đào Cam dò xét bề mặt cánh cổng từng ly từng tí một, sau đó y xem xét
khung cổng mà vẫn không phát hiện ra điều gì.

Mã Vinh kêu lên, “Bẩm đại nhân, ta phải phá cửa ngay thôi. Nếu không
chúng ta sẽ chẳng bao giờ biết được tên vô lại vừa rình mò kia là ai.”

Địch Nhân Kiệt vừa khẽ lắc đầu vừa gõ gõ mặt cổng sắt nhẵn nhụi.

“Phải có một máy phá thành hạng nặng mới phá được cánh cổng này. Có lẽ
chúng ta nên đi xem xét các gian phòng xung quanh sân thì hơn.”

Năm người quay ngược trở lại. Huyện lệnh thử mở một căn phòng bất kỳ
và thấy cửa không khóa, căn buồng rộng trống trải hiện ra, nền nhà được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.