BÍ MẬT QUẢ CHUÔNG - Trang 33

Mã Vinh mình cao sáu thước, vóc người đồ sộ như một con gấu. Y sở hữu
chiếc cằm rộng, cạo nhẵn nhụi chỉ để lại một hàng ria mép con kiến. Mặc
dù tầm vóc cao to, nhưng y lại rất nhanh nhẹn, rõ ràng là một võ sĩ lành
nghề. Hồi trẻ, y là hộ vệ cho một viên quan bại hoại. Một hôm thấy chủ
nhân trấn lột một quả phụ bất hạnh, Mã Vinh đã chống lại và đánh gã gần
chết. Hiển nhiên là sau chiến tích như vậy, y phải bỏ trốn và gia nhập hàng
ngũ đạo tặc. Mấy tháng sau, y tấn công Địch Công trên đường ông đi nhậm
chức. Nhưng nhân cách và uy phong của Địch Nhân Kiệt đã khiến y kính
phục mà từ bỏ nghiệp lục lâm khảo khấu, nguyện tận trung tận lực phò tá
ông điều tra phá án. Nhờ sức vóc và lòng can đảm nên y luôn được giao
những nhiệm vụ nguy hiểm.

Kiều Thái cũng từng là một lục lâm thảo khấu. Mặc dù không giỏi võ như
Mã Vinh, nhưng y lại có tài bắn cung và đánh kiếm ít ai bì kịp, hơn nữa y
lại có một ý chí kiên cường rất cần cho một trợ thủ điều tra.

“Thế nào, nhị vị huynh đệ,” huyện lệnh lên tiếng, “chắc là các ngươi đã dạo
một vòng quanh trấn Phổ Dương rồi chứ? Các ngươi tưởng tượng như thế
nào về nơi này?”

“Bẩm đại nhân,” Mã Vinh đáp, “Phùng huyện lệnh chắc hẳn là một vị quan
tài giỏi. Dân chúng nơi đây có vẻ sung túc, giá tiền ăn uống ở tửu lâu tửu
điếm không đến nỗi đắt đỏ, rượu thì ngon tuyệt. Thuộc hạ nghĩ chắc là
chúng ta sẽ thảnh thơi thôi.”

Kiều Thái cũng đồng tình với ý kiến ấy, nhưng trên khuôn mặt của Đào
Cam lại thoáng chút nghi ngờ. Y chẳng nói chẳng rằng, chỉ mân mê những
sợi lông dài mọc trên nốt ruồi.

Địch Nhân Kiệt quay sang nhìn y vẻ dò hỏi, “Đào Cam, ngươi không đồng
tình sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.