BÍ MẬT QUẢ CHUÔNG - Trang 97

Hồi 11

Trong trận đánh, thêm kẻ dính vào
Ba trợ thủ cùng nhau bày kế

Đào Cam bỗng thấy hai tay mình được giải thoát. Kẻ giữ tay y vừa buông
ra và co cẳng chạy. Người mới xuất hiện vung nắm đấm nhằm vào kẻ cầm
dao găm. Tên này vội né tránh và cũng bỏ chạy nốt. Anh chàng cao lớn đầu
tóc bù xù liền đuổi theo.

Đào Cam thở ra nhẹ nhõm và đưa tay lau mồ hôi trán. Con quỷ cao lớn bỏ
đối tượng truy kích và quay trở lại chỗ Đào Cam. Y nói với giọng cục cằn,
“Đào Cam, huynh lại làm trò dại dột gì rồi?”

“Sự có mặt của đệ bao giờ cũng dễ chịu, Mã Vinh ạ. Mà hôm nay lại còn dễ
chịu hơn bao giờ hết! Có thể cho ta biết đệ làm trò gì ở đây mà lại ăn mặc
khác người thế này không?”

“Đệ mới đi thăm vị bằng hữu Thẩm Bát ở đạo quán, lúc trở về thì bị lạc vào
cái khu ngõ hẻm chết tiệt này. Đúng lúc đi qua đây, đệ nghe thấy tiếng kêu
cứu run sợ, bèn vội chạy lại. Nếu biết là Đào huynh thì đệ đã để mặc huynh
ăn một trận đòn nên thân rồi mới can thiệp. Huynh đáng bị thế lắm, lúc nào
huynh cũng muốn lừa bịp người khác phải không?”

“Nếu đệ chần chừ một chút nữa thì sẽ quá muộn.” Đào Cam nhặt con dao
găm kẻ thù đánh rơi rồi đưa cho Mã Vinh xem.

Sau khi tung tung nó trên tay, Mã Vinh xem xét rất kỹ lưỡi dao đang tỏa
sáng lóng lánh đến rợn người dưới ánh trăng, rồi nói bằng giọng thán phục,
“Thứ này mà đâm vào huynh thì chẳng khác gì lưỡi hái phạt cỏ! Đệ tiếc
không tóm được lũ cẩu trệ ấy, nhưng chắc chắn khu vực bẩn thỉu này rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.