BÍ MẬT QUẢ CHUÔNG - Trang 99

dốt kia hơn là với bọn đạo tặc Quảng Châu, vì ít nhất tiểu nhân còn kiếm
được ít tiền ở ngôi chùa ấy!”

“Nếu đại nhân đã quyết định điều tra vụ kiện của Lương lão phu nhân thì
chúng ta phải khẩn trương lên thôi,” lão Hồng nhận xét.

“Tại sao lại phải vội như vậy?” Đào Cam hỏi.

“Nếu như chuyện rủi ro tối nay không làm cho đầu óc ngươi mụ đi, thì
ngươi đã không đặt ra câu hỏi ấy. Theo lời ngươi nói thì dinh cơ của gã
Lâm Phiên kia thực tế là bỏ hoang. Chỉ có thể giải thích điều đó như thế
này, gã người Quảng Châu sắp rời bỏ Phổ Dương. Thê nhi và phần lớn gia
nhân của hắn đã đi cả rồi. Vị trí của những cửa sổ sáng đèn cho thấy chỉ
còn ông gác cổng, Lâm Phiên cùng hai người tâm phúc của hắn ở lại. Ta sẽ
không ngạc nhiên nếu chiếc thuyền mành đậu cạnh nông trang kia đang sẵn
sàng nhổ neo về hướng Nam.”

Đào Cam đấm tay xuống bàn thốt lên, “Lão nói đúng, Hồng sư gia ạ. Điều
đó giải thích tất cả! Đại nhân sẽ phải đưa ra quyết định ngay cho kịp thời,
để cho chúng ta có thể báo cho Lâm Phiên biết hắn không được rời trấn, vì
đã có đơn kiện tố cáo hắn. Ôi! Tiểu nhân rất thích được tự mình đem trát
đến cho hắn! Nhưng thú thật là ta chẳng tìm thấy mối liên quan nào giữa
những hành vi bí mật của hắn với Lương lão phu nhân cả.”

“Đại nhân đã đem theo mọi giấy tờ của Lương lão phu nhân rồi,” lão Hồng
giải thích. “Ta chưa được xem, nhưng theo nhận xét của ngài thì ta hiểu
chúng chẳng chứa đựng chứng cứ nào chống lại Lâm Phiên cả. Ồ, nhưng
điều đó sẽ không ngăn cản ngài thảo ra một kế hoạch tài tình, để chứng
minh tội trạng của tên súc sinh kia!”

“Ngày mai tiểu nhân có phải đến theo dõi nhà Lâm Phiên nữa không?” Đào
Cam hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.