BÍ MẬT SHAKESPEARE - Trang 138

hại hơn. Ông ta nghĩ cô đang gặp nguy hiểm, Kate. Nguy hiểm nghiêm
trọng. Và thế là tôi cho ông ta biết cô đang ở đâu… Tôi hi vọng mình đã
làm đúng.
Ông ta cũng gom lại tất cả những gì Child từng viết, cho tới tận đáy thùng
tư liệu cuối cùng.
Tôi không rõ cô đang dính vào việc gì, nhưng nếu cô cần giúp đỡ hãy gọi
cho tôi. Bất kể thế nào hãy gọi cho tôi. Tôi muốn biết trong những thùng tư
liệu đó có thứ gì. Hơn nữa, tôi muốn biết chắc cô vẫn ổn.
Tin nhắn chấm dứt.
Tôi bật nó lại lần nữa. “Nghe này,” tôi nói với Ben, đưa ống nghe cho anh
ta.
Anh ta đưa ống nghe lên tai, khuôn mặt hoàn toàn bình thản.
“Ông ta biết về Child,” tôi hốt hoảng, “Sinclair biết về Child”. Trong chiếc
túi đựng sách bằng chất dẻo màu trắng - đen của hiệu sách Harvard Book
Store tôi đang mang theo mình có bức thư của Granville được kẹp trong
một tập giấy vàng giữa những cuốn sách - lá thư của thư viện Houghton.
Thật rõ như ban ngày.
Ben gác máy. “Không có nghĩa là ông ta biết mình cần tìm thứ gì. Và thậm
chí nếu biết, ông ta cũng sẽ không tìm thấy nó”. Dưới vẻ ngoài bình thản
của anh ta tôi cảm thấy một sự thú vị ngấm ngầm. “Nếu chúng ta đến nơi
trước”.
“Chuyến bay 528 đi Las Vegas sẵn sàng đón hành khách lên máy bay” một
giọng nói cất lên trên nền lạo xạo của hệ thống loa phóng thanh. “Chúng tôi
đón hành khách lên khoang theo số ghế. Các quý khách đi trên khoang
hạng nhất có thể lên khoang bất cứ lúc nào”.
Chúng tôi đi ra cổng lên máy bay. Trong khi nhân viên soát vé đang đưa vé
của chúng tôi vào máy quét, tôi nghe thấy tiếng bước chân chạy rầm rập
phía sau. Tất cả mọi người quanh cửa ra máy bay cùng ngoái cổ lại nhìn.
Một đoàn cảnh sát đang chạy dọc theo hành lang thành hàng một, không ai
để ý đến chúng tôi. Tôi bất giác nắm lấy chiếc túi đựng sách chặt đến mức
vết thương lại đau nhói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.