BÍ MẬT SHAKESPEARE - Trang 153

đặc trưng cho miền Tây, một mớ hổ lốn xấu xí các nhà nghỉ, cây xăng, và
câu lạc bộ thoát y. Tuy vậy, nếu đi xa hơn một khối nhà, bạn sẽ bắt gặp khu
phố Mormont trải ra thành từng dãy nhà ngăn nắp giữa những khu phố
được thiết kế đúng như Brigham Young đã qui định: đủ rộng để một chiếc
xe ngựa có thể quay đầu. Ở Boston, tôi mệt mỏi thầm nghĩ, những đường
phố này sẽ là những con đường bốn làn xe với những dòng xe nối nhau dày
đặc phóng đi với tốc độ tám mươi dặm một giờ. Ở đây, đường phố hầu như
vắng tanh, hai bên là những vệ cỏ xén tỉa gọn gàng và những cây thích và
cây tần bì cổ thụ cao lớn. Được xây dựng cách xa vỉa hè, những ngôi nhà
mang phong cách Tudor Revival hay Craftsman Bungalow, bao quanh là
những hàng hiên với giàn hồng leo. Ở hai về đường, những dòng suôi được
uốn lượn từ trên núi xuống chảy trong những máng nước sâu lòng, và cả
khu phố luôn vang lên tiếng nước chảy xiết.
Ở bên cạnh khu trường học nam Utah, chúng tôi lái xe vào khu đậu xe dành
cho Lễ hội về Shakespeare. Ben từ tốn ra khỏi xe, dụi mắt như thể khoonh
tin cảnh tượng bày ra trước mắt: Phía sau những đường cong của một khán
phòng xây theo phong cách những năm sáu mươi nhô lên những đầu hồi
của một nhà hát kiểu thời Nữ hoàng Elizabeth. Mái nhà dốc đứng được ốp
ván thay vì lợp rạ, nhưng sống động với những chiếc đèn tỏa ra ánh sáng
vàng giống như những ngọn đuốc cháy trong cơn gió nhẹ.
Những băng rôn quảng cáo cho biết tối nay nhà hát trình diễn vở Romeo và
Juliet. Tôi liếc nhìn tòa nhà hát chưa bị hỏa hoạn với một thoáng ghen tị,
sau đó rảo bước đi vòng qua thính phòng, băng qua rặng cây vân sam cao.
Màn đem đã phủ đày dưới những tán cây và thoạt đầu tôi không thể nhìn
thấy gì trong bóng tối. Nhưng tôi có thể nghe tiếng cười vang lên phía trên
đầu. Khi đi ra khỏi rặng cây, chúng tôi nhìn thấy một đám đông đang đứng
chật một khoảng sân cỏ rộng ở phía xa của nhà hát. Người ta ngồi trên các
băng ghế, ngồi bệt trên cỏ; một số thậm chí còn trèo lên cây. Vừa nhai kẹo
hay bánh ngọt, họ vừa theo dõi mê mải khi một nhóm diễn viên sôi nổi mặc
đồ màu xanh lục cười rộn rã trình diễn vở kịch vui ngắn về Julius Sneezer,
một chiếc khăn tay bị mất, và Brute, một cái đầu đang bị cảm lạnh. Không
để ý gì đến vở diễn, những cô gái trẻ mặc váy dài và áo có dây buộc sải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.