BÍ MẬT SHAKESPEARE - Trang 164

Dường như có ai đó vừa đột ngột rút hết dưỡng khí trong căn phòng. “Bản
đồ?”
“PC có nghĩa là ‘Sưu tập tư nhân’. Tôi có thể gọi điện cho chủ nhân vào
ngày mai, nếu cô muốn”.
Ngay tối nay,” tôi nói. “Xin chị đấy”.
Maxine thở dài. Cầm lấy tấm thẻ từ tay tôi, cô gõ từ khóa vào máy tính.
Vừa nhìn vào màn hình, cô vừa với lấy điện thoại. “Tôi là giáo sư Maxine
Tom, từ Văn khố Preston. Tôi rất xin lỗi đã làm phiền bà muộn thế này,
nhưng tôi có một đề nghị yêu cầu được xem bộ sưu tập về Granville. Một
việc khá gấp”. Cô ngừng lại. “Vâng, tôi hiểu. Vâng. Vâng. Không. Tuyệt
quá. Vâng, cảm ơn bà. Xin bà cho gửi lời chào ông Jimenez”.
Cô đặt ống nghe xuống.
“Tôi có thể xem bộ sưu tập được không?”.
“Không”. Cô cau mày nhìn chiếc điện thoại.
“Tại sao?”.
“Họ bán nó rồi”.
Tôi rủa thầm. “Bán cho ai?”
“Athenaide Preston. Đừng nói với tôi là cô muốn tôi gọi cho cả bà ta nữa.”
“Tôi xin chị, Maxine,” tôi nài nỉ. “Vì Roz”.
“Được” cô nói. “Tôi sẽ gọi cho bà ta vì Roz. Nhưng cô sẽ là người mang nợ
tôi”. Tôi nghe tiếng đường dây được nối, sau đó là tiếng nhận máy trả lời ở
đầu bên kia.
“Xin chào, bà Preston phải không ạ? Tôi là giáo sư Maxine Tom, từ Văn
khố”.
Giọng nói ở đầu bên kia vang lên the thé, nhưng tôi không luận ra được là
đang nói gì, nhất là Maxine che ống nghe lại và lừ mắt nhìn tôi. Sau đó cô
trả lời điện thoại.
“Vâng, thứ bà. Tôi xin lỗi vì đã gọi muộn như vậy, nhưng ở đây có người
muốn xem bộ sưu tập về Granville. Bà Jimenez nói đã bán nó cho bà ba
ngày trước - tôi có thể đảm bảo về người này; chúng tôi đã học cùng nhau ở
đại học. Tên cô ấy là Katharine Stanley. Vâng, thưa bà. Cô ấy đang ở đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.