BÍ MẬT SHAKESPEARE - Trang 189

“Ai mà biết được?” Nhưng vị bá tước đứng đầu gia đình Howard - bác hay
ông bác của Frances, tôi cũng không phân biệt được rõ nữa - gọi Essex là
“quý ông bị hoạn”.
Athenaide nheo mắt. “Cô tới đây mong muốn tìm thấy điều gì đó về
Cardenio, và một giả thiết quá hiển nhiên bày ra trước mắt. Tại sao lại vội
vã gạt nó đi như vậy?”
“Không phải về Cardenio”.
Bà hết nhìn tôi lại nhìn sang Ben rồi ngược lại. “Cô nói lại xem nào?”
Tôi có thể cảm thấy sự phản đối của Ben đối với tôi qua thái độ lãnh đạm
lạnh lùng của anh ta, nhưng tôi cần sự ủng hộ của Athenside hơn. “Chúng
tôi không tới để tìm hiểu gì đó về vở kịch. Chúng tôi đến để tìm chính vở
kịch. Granville nói ông ta đã tìm thấy một bản sao chép tay”.
Một thoáng im lặng nặng nề trôi qua. Một vết hằn hiện lên rõ nét giữa hai
vệt lông mày của Athenaide. “Và cô nghĩ có thể tìm ra nó?” Vẻ tham lam
của bà ta hiện rõ mồn một.
“Roz nói bà có thể”.
“Bằng cách nào?”
“Tôi không biết. Nhưng không phải bằng cách cố tìm ra dấu vết vài mối
liên hệ với gia đình Howard. Tôi tin chắc điều này không có gì liên quan
đến thứ chúng ta muốn tìm, hoặc Granville đã không muốn cố làm điều này
sau khi ông ta đã tìm thấy vở kịch”.
Athenaide gật đầu nghĩ ngợi. Rồi bà chớp mắt và quay lại tôi. “Hãy đọc nốt
bức thư đi”.
Em rất hài lòng về mình vì đã tìm ra mối liên hệ đầu tiên này. Ít nhất nó
cũng là dịu đi nỗi buồn phải báo cho anh biết em đã hoàn toàn thất bại với
đầu mối thứ hai. Em không thể tìm ra làm thế nào lại có bất cứ mối liên hệ
gia tộc nào có thể tưởng tượng được giữa bá tước và nhà thơ. Em thực sự
muốn anh cho em biết lí do nào đã khiến anh nghĩ tới giả thiết này
.
Cả tôi cũng vậy, tôi thầm nghĩ.
“Granville nghĩ họ là bà con?” Ben hỏi. “Shakespeare và những gã Howard
chuyên đầu độc người khác?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.