BÍ MẬT SHAKESPEARE - Trang 20

chiếc hộp nhỏ bé bọc giấy lụa vàng?
“Đó là cái gì vậy?” tôi hỏi.
Bà lắc đầu. “Nó nằm trong ký ức đã được đóng kín của tôi, và chính cô sẽ
giữ chìa khóa của nó”.
Ophelia, tôi than thầm. Từ cô ta, mình đã trông đợi Hamlet, vai diễn chính,
và từ sân khấu trung tâm mỗi buổi diễn. “Bà có thể ngừng nói năng khó
hiểu như vậy trong hai phút liên tục được không?”
Bà ra hiệu về phía cửa, khẽ hất đầu. “Hãy theo tôi”.
“Tôi đang dở buổi tập”.
“Tin tôi đi.” bà nói, cúi người về phía trước, “Cô sẽ không phải hối tiếc
đâu”.
Cơn giận bùng lên, tôi bật dậy đột ngột đến mức làm mấy cuốn sách rơi
khỏi bàn.
Vẻ xa cách biến mất khỏi đôi mắt bà. “Tôi cần sự giúp đỡ, Kate”.
“Bà hãy nhờ người nào khác”.
“Tôi cần cô giúp”.
Cần tôi giúp? Tôi cau mày. Roz có vô số bạn bè trong giới nghệ sĩ; bà
không cần phải tới gặp tôi để hỏi về Shakespeare trên sân khấu. Chủ đề
khác duy nhất mà bà quan tâm đến và tôi biết rõ hơn bà đang nằm giữa
chúng tôi như một bãi mìn: bản luận văn của tôi. Tôi đã viết về phần huyền
bí của Shakespeare. Nghĩa cũ của từ “bị che khuất” , tôi đã luôn phải vội
vàng chú thích thêm. Không đầy vẻ ma lực đen tối như những từ “bị che
giấu” , “tối tăm” , “bí mật”. Đặc biệt, tôi đã nghiên cứu về những cuộc truy
tìm lại lùng, phần lớn diễn ra từ thế kỉ mười chín, để tìm ra những hiểu biết
bí mật được mã hóa trong các tác phẩm của thi sĩ lừng danh này. Giống như
tôi, Roz cũng thấy đề tài này thú vị và lôi cuốn - thậm chí bà đã tuyên bố
công khai như vậy. Nhưng tôi được kể lại bà đã ngấm ngầm phá hoại
nghiên cứu của tôi, cho rằng không đáng được coi là học thuật chân chính.
Và bây giờ bà muốn tôi giúp đỡ?
“Tại sao?” tôi hỏi. “Bà đã tìm ra điều gì vậy?”
Bà lắc đầu. “Không phải ở đây.” bà vội hạ giọng ngăn tôi lại. “Khi nào cô
xong việc?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.