BÍ MẬT SHAKESPEARE - Trang 210

luận tối nay. Người mà bà bảo trợ đã không có mặt”.
Đặt chồng sách lên bàn, Athenaide lấy điện thoại di động từ trong túi xách
ra. “Đợi đã” bà nói cộc lốc, đồng thời đi ra một góc phòng trong lúc bấm
số.
“Người được bảo trợ?” tôi hỏi Matthew.
“Wesley North” ông ta nhăn mặt đáp.
Tôi hỏi liền hai câu. “Wesley North? Tác giả của Thật hơn sự thật?”
Đó là cuốn sách đáng chú ý đầu tiên bàn luận về giả thiết coi bá tước
Oxford chính là Shakespeare, và bàn luận một cách rất thuyết phục, với văn
phong hàn lâm và nghiêm túc, hoàn toàn đối lập với giọng điệu của một kẻ
nghiệp dư hay sinh sự.
“Chính là nhân vật này” Matthew nói. “Theo dự kiến tôi sẽ tranh luận với
anh ta như là một phần của lễ khai mạc cái hội nghị trời đánh này. Tiến sĩ
Sanderson dự định cho tôi đóng vai người bảo vệ lập trường chính thống,
và tôi đã đồng ý chủ yếu vì không thể bỏ qua cơ hội được diện kiến nhân
vật bí ẩn này”.
“Ông chưa bao giờ gặp ông ta?”
“Chưa từng thấy mặt. Mà cũng chưa có ai từng gặp mặt nhân vật này. Kể cả
Athenaide, tôi dám cá. Anh ta giảng dạy trên một trường đại học trực
tuyến, và chưa bao giờ dự hội nghị nào. Thật không may, có vẻ như thói
quen này tiếp tục được tôn trọng”.
“Đây là hội nghị về chủ đề gì vậy?”
“Cô chưa biết sao?” Từ túi đựng máy tính, ông ta lấy ra một tờ chương
trình và dúi vào tay tôi. Ben cũng lại gần đứng sau lưng tôi ngó xuống.
Hàng tít bằng chữ đỏ chạy phía trên tờ giới thiệu hào nhoáng:
SHAKESPEARE LÀ AI?
Tôi ngẩng lên. “Ông đùa đấy chứ?”
“Cực kì nghiêm chỉnh” Matthew trả lời. “Mặc dù rất có khả năng đây chỉ là
trò giải trí thuần túy. Sẽ có các bài tham luận về các ứng cử viên sáng giá
nhất cho câu trả lời: bá tước Oxford, ngài Francis Bacon, Chistopher
Marlow, Nữ hoàng Elizabeth…”
“Nữ hoàng Elizabeth?” Ben hỏi với vẻ nghi ngờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.