BÍ MẬT SHAKESPEARE - Trang 256

Trong khi chúng tôi đi dần vào trung tâm London, tôi cập nhật các biến cố
cho Henry, từ lá thư này tới lá thư khác, cho tới cái chết của tiến sĩ
Sanderson.
“Caesar” ông khẽ nói.
“Cái này nằm trong tay ông ấy” tôi đưa ông lá thư của Ophelia gửi cho bà
Folger và quan sát ông đọc, khuôn mặt ông hiện rõ vẻ khó chịu.
“Cô Bacon đúng?” ông ta ngẩng lên, khuôn mặt không có chút gì tin tưởng.
“Hết lần này tới lần khác?”
“Ophelia nghĩ vậy”.
“Hết sự vô lí này đến sự vô lí khác” ông đáp. “Cô không định nói với tôi là
cô coi câu chuyện của bà ta nghiêm túc đấy chứ?”
“Ba người đã chết, và tôi đã bị tấn công hai lần. Tôi coi những chuyện này
là nghiêm túc”.
Henry lập tức tỏ ra ân hận. “Tất nhiên rồi. Đúng. Tha lỗi cho tôi”.
“Bà ấy đã gửi thứ này cho bà Folger kèm theo lá thư” tôi đưa cho ông chiếc
trâm mà tiến sĩ Sanderson nắm chặt trong tay khi chết.
Ông cau mày. “Giống chiếc trâm Roz đưa cho cô phải không?”
Tôi gật đầu. “Đây là nguyên bản. Roz chắc đã mua một bản copy tại cửa
hàng lưu niệm của thư viện Folger để tặng tôi, có lẽ như một đầu mối để
lần ngược lại lá thư. Chúng ta biết bà đã đọc nó - có lẽ từ lá thư này bà đã
lấy ra cụm từ kiệt tác thời Jacobean”.
Ông cẩn thận quan sát chiếc trâm rồi lật ngược nó lên, cài chiếc kính của
ông lên trán và đưa chiếc trâm lại gần. “Đây là chiếc trâm cô tìm thấy trong
tay tiến sĩ Sanderson đúng không?”
Tôi gật đầu.
“Tôi có thể xem qua chiếc Roz tặng cô không?”
Chiếc trâm đã nóng lên vì tiếp xúc lâu với cơ thể tôi. Tôi miễn cưỡng mở
áo jacket và tháo chiếc trâm ra. Đưa trả tôi chiếc trâm nguyên bản, Henry
ngắm nghía bản copy.
“Phải, tôi nghĩ tôi nhớ những thứ này” ông nói sau một lát trầm ngâm. Ông
hạ chiếc trâm xuống và nhìn tôi. “Hoặc là cô đã lẫn lộn hoặc là Roz của
chúng ta đã tự lấy một thứ không thuộc về mình. Hãy nhìn xem”. Ông chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.