BÍ MẬT SHAKESPEARE - Trang 269

“Đẹp đấy chứ?” bà Quigley tự hào nói. “Một bản sao, được làm năm 1743,
theo bức tượng đặt tại Westminster Abbey”.
Nhưng không phải là một bản sao giống hệt. Như ông mục sư đã nói,
những từ trên cuộn bản thảo khác hẳn:
CUỘC SỐNG chỉ là một CHIẾC BÓNG bước đi vật vờ
Một DIỄN VIÊN tồi
Đi nghênh ngang và gặm nhấm thời gian của mình
Trên SÂN KHẤU
Và rồi không còn ai nghe tới nữa
Shak, Mach
.
“Cháu tôi nói các diễn viên tin rằng Macbeth là một vở kịch không may
mắn” bà Quigley nói, “nhưng tôi tin là các bá tước Pembroke không bao
giờ thấy như vậy. Lời trích dẫn này đã là một phần của tòa nhà này từ thời
Shakespeare. Quý vị biết đấy, ông đã từng tới đây”.
Tóc gáy tôi dựng ngược.
“Nhưng bức tượng ra đời hơn một thế kỉ sau khi ông qua đời” Henry đột
ngột lên tiếng.
“Vâng, đúng vậy. Nhưng trước khi có bức tượng, lời trích dẫn này đã được
dùng trang trí cho cổng vào cũ của ngôi nhà”.
Henry quay lại nhìn khuôn cửa chúng tôi vừa mới bước qua.
“Không phải cửa này” bà Quigley nói, với vẻ thú vị lộ rõ. “Toàn bộ phần
cửa vào đã được sửa lại vào thế kỉ mười chín”. Đi qua bức tượng, qua cửa
tới hành lang tách biệt chạy vòng quanh nhà, bà chỉ tay xuống một khoảng
sân phía dưới. Giống như ở thư viện Widener, Wilton là một tòa nhà hình
vuông rỗng giữa bao quanh một khoảng sân rộng; chúng tôi tới một nơi có
vẻ là tầng trệt, nhưng lúc này rõ ràng ở các phía khác của tòa nhà tầng này
lại là tầng hai, như thể tòa nhà xây tựa vào sườn đồi.
Phía dưới, ở bên trái là một khung cửa vòm. Vào thời Shakespeare, bà
Quigley nói với chúng tôi, đó từng là một khung cửa ngoài trời dẫn ra sân.
Những người đánh xe có thể đánh xe ngựa qua đó để đưa các quý ông và
phu nhân - và thỉnh thoảng cả những đoàn diễn viên - tới lối vào chính của
dinh thự, vào thời đó ở phía trong sân. Một mái cổng nhỏ tuyệt đẹp, theo bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.