BÍ MẬT SHAKESPEARE - Trang 273

người phụ trách lưu trữ chắc sẽ vui lòng giúp đỡ quý vị nếu quý vị gọi điện
thoại hẹn trước trong tuần”.
“Chẳng lẽ ở đây…” Henry định hỏi gì đó.
“Ông ta chỉ vào chiếc bóng” Ben thì thầm vào tai tôi.
Nhìn bức tượng Shakespeare, tôi hiểu ra anh ta muốn nói gì. Điều đó không
có ý nghĩa gì với một cuốn sách. Nhưng sẽ có ý nghĩa với nghệ thuật. Có ý
nghĩa với điêu khắc.
“Có bức tranh nào về vua Lear ở đây không?” tôi hỏi. “Hay tượng? Bất cứ
hình ảnh nào từ các vở kịch của Shakespeare?”
Bà Quigley lắc đầu. “Tôi không nghĩ là có… ngoài bức tượng này, tất nhiên
rồi. Để tôi xem nào… Không. Có rất nhiều tác phẩm về thần thoại -
Dedalus và Icarus, đúng rồi, và Leda với con thiên nga. Nhưng bức tranh
duy nhất liên quan đến văn học tôi có thể nhớ ra minh họa tác phẩm của
ngài Philip Sidney chứ không phải của Shakespeare”.
Mắt tôi mở to. “Tác phẩm nào của Sidney vậy?”
Arcadia. Ông viết cuốn sách này cho em gái mình khi sống tại đây.
Arcadia của nữ bá tước Pembroke là tên đầy đủ của tác phẩm”.
“Arcadia là một nguồn tư liệu cho vở kịch Vua Lear” tôi nói, quay từ Ben
sang Henry. “Câu chuyện về một ông già mù lòa bị hủy hoại trong tay gã
con trai ngoài giá thú độc ác, sau đó được người con trai tốt - và cũng là
con chính thức - của mình cứu thoát”.
“Cốt truyện Gloaucester” Henry khẽ thì thầm.
Bà Quigley nhìn ngược nhìn xuôi bối rối.
“Những bức tranh đó ở đâu?” Ben hỏi.
“Có cả một loạt tranh về chủ đề này ở Single Cube Room - một trong
những căn phòng theo phong cách Palladian được Inigo Jones trang trí.
Chúng không hẳn được vẽ vào thời của Shakespeare, nhưng cũng gần như
vậy. Theo đơn đặt hàng của, quý vị thử nghĩ xem, Philip, bá tước đời thứ
tư”.
Một trong những người Không thể so sánh.
“Xin hãy dẫn chúng tôi tới đó, bà Quigley yêu quý” Henry nói đầy uy
quyền. “Xin mời dẫn đường”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.