BÍ MẬT SHAKESPEARE - Trang 306

Mắt ông nhìn vào chiếc máy photocopy. “Không, cô chỉ đang copy mà
không xin phép thôi. Hành động này có thể coi là ăn cắp. Cô muốn tìm cái
gì?”
“Shakespeare” tôi trả lời. Điều này hoàn toàn đúng.
“Trong cuốn sách này?”
“Thông qua nó” Henry nói.
“Vậy các vị đã giải mã được hình vẽ bí ẩn đó chưa?”
Tôi ngước nhìn lên. Ben cũng dừng lại gần cửa. “Hình vẽ nào vậy?” tôi hỏi.
Tôi đã bỏ qua thứ gì sao?
Cha Armstrong nhìn chúng tôi một lượt. “Nếu tôi chỉ cho các vị” ông nói
với vẻ khó chịu, “các vị phải cung cấp cho tôi tất cả những gì các vị có thể
sẽ biết được về cha Shelton”. Tôi chợt hiểu ra ông ta không đòi hỏi; ông ta
đang đặt giá.
“Nếu tôi hiểu được thứ tôi sắp nhìn thấy” tôi gằn giọng trả lời.
Ông ta nhìn tôi một hồi; tôi có thể cảm thấy ông ta đang cân nhắc giữa sự
nghi ngờ và tò mò. Gật đầu cộc lốc không nói không rằng, ông quay lại
chiếc bàn, đặt cuốn sách xuống và mở nó ra. Ông ta bóc lớp bên trong của
bìa trước ra, và tôi nhận ra ở một số nơi, một lớp bảo vể đã được dán đè lên
bản gốc.
Trên trang giấy bên dưới có một hình vẽ màu mực đã phai ngả sang nâu.
Một con vật kì quái với cái cổ dài và đầu của một con thiên nga, đôi cánh
dang rộng của một con đại bàng tạo thành hình đầu lợn rừng, hai chân và
đôi cánh của một con đại bàng. Móng vuốt của một chân quắp lấy đứa bé
đựng trong chiếc giỏ; chân kia giữ một cây thương.
Tôi nặng nề ngồi phịch xuống.
“Quái vật chimera” Henry kinh ngạc nói.
“Đại bàng, thiên nga, lợn rừng, lợn thịt” Ben nói. “Bá tước Derby - Will,
phu nhân Pembroke, con thiên nga ngọt ngào nhất. Bá tước Oxford, con lợn
rừng, và Francis Bacon, con lợn thịt”.
“Còn nữa” tôi khẽ nói, chỉ tay vào hai chân con vật. “Hình bên phải, với
đứa trẻ - anh đã đúng, đó là con đại bàng của Derby. Nhưng chân bên kia,
với một cây thương - tôi nghĩ nguyên bản đó là một con chim ưng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.