BÍ MẬT SHAKESPEARE - Trang 344

Anh đã yêu cầu em kết thúc câu chuyện của mình, và ít nhất em sẽ giữ lời
hứa này
.
“Francis?” tôi nói. “Francis là ai vậy?”
Matthew tiếp tục đọc lướt. Ophelia tới Tombstone mùa hè năm đó sau khi
biết Jem đã mất tích được một tháng. Tất cả những gì anh ta gửi lại cho cô
là lời nhắn ngắn ngủi:
Nếu anh có thể, anh sẵn sàng di chuyển cả những dãy núi để tới được với
em. Em phải biết điều đó. Nếu em đọc những dòng này, có nghĩa là những
dãy núi đã vượt quá sức của anh.
Tái bút. Để em không nghi ngờ anh, trong cuốn kiệt tác thời Jacobean của
mình, anh đã ghi lại địa điểm dưới dạng mật mã - 1623, trang kí tên
.
“Đây là lí do vì sao Tuyển tập Đầu tiên lại quan trọng như vậy” Matthew
nói. “Jem đã ghi lại dưới dạng mật mã vị trí kho báu của ông ta trong đó”.
Tôi cúi người ra trước. “Athenaide. Những người chủ trang trại đã bán bức
thư của Ophelia cho bà… họ có cuốn sách nào không? Bất cức cuốn sách
nào?”
Bà quay sang nhìn tôi. “Có”.
“Có phải là một cuốn Tuyển tập Đầu tiên không?”
“Không phải bản gốc. Một bản in lại khá sớm sau đó”.
Chắc chắn là cuốn Tuyển tập Ophelia đã gửi cho ông ta. Không thể khác
được. “Bà đã trông thấy nó?”
“Tôi đã mua nó”.
Tôi bật dậy. “Bà có nó? Bà có nó sao? Tại sao bà không nói với tôi?”
“Tôi đã nói với cô là ông ta có vài cuốn sách” Athenaide nói ngắn gọn.
“Nhưng cô đã yêu cầu xem giấy tờ của ông ta, vì vậy tôi đưa cho cô giấy tờ
duy nhất tôi có”. Bà đặt hai tay ra trước với vẻ khó chịu. “Tôi là một nhà
sưu tầm, Katharine. Về phương diện này, tôi nghiêng về sự thận trọng.
Nhưng tôi biết cách sửa chữa sai lầm của mình. Chúng ta đang bay tới chỗ
cuốn sách nhanh nhất có thể”.
“Đọc nốt câu chuyện đi, Kate” Matthew nói.
Tôi cầm cuốn sổ lên, vừa đọc vừa đi vòng quanh khoang. Ophelia đã gần
như phát cuồng, yêu cầu được dẫn tới nơi Jem đã sống, nhưng không ai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.