BÍ MẬT SHAKESPEARE - Trang 396

Đôi mắt ông ta nheo lại.
Anh hầu Sancho và Don Quixote vào” tôi nói. “Đó là nơi vở kịch bắt đầu,
nhưng tôi chưa kịp đọc tiếp”.
“Hãy chỉ ra cho tôi thấy”.
Tôi lôi cuốn sách từ trong chiếc túi lấy ra một tập giấy rời rồi thận trọng giở
ra.
Anh hãy giữ lấy vàng, anh bạn Sancho, ta sẽ giữ cuốn sách
Vẻ tham lam bùng cháy trong mắt Henry. “Vở kịch bị thất lạc của
Shakespeare” ông ta lẩm bẩm. Rồi mỉm cười. “Đọc tiếp” ông ta ra lệnh.
Đó là việc khó khăn nhất tôi từng làm, đọc to lên thành tiếng câu chuyện về
tình yêu và sự phản bội đó, đồng thời vẫn quan sát Henry, chờ đợi một thời
điểm ông ta lơ là cảnh giác. Hi vọng tôi sẽ ở đủ gần khoảng không bên
ngoài… hi vọng rằng cảnh sát đang tìm kiếm… hi vọng rằng sự sống trong
con người Ben không tắt đi quá nhanh trong bóng tối.
Tôi kết thúc hồi thứ nhất và bắt đầu đọc sang hồi thứ hai. Giờ đây tôi trở
thành nấm mồ cho danh dự của chính mình. Một ngôi nhà âm u chỉ dành
cho cái chết
.
Tôi ấp úng dừng lại. Không ai đến cả, tôi bất chợt nhận ra. Cho dù ai đó
đang lắng nghe, tôi vẫn ở quá sâu trong hang để họ có thể nghe thấy.
Một rìa đá hẹp chạy ra ngoài từ phía dưới phần nền hang nhô ra, bám vài
bờ vách đá một đoạn trước khi thu hẹp lại rồi biến mất. Trước khi Henry
kịp phản ứng, tôi băng qua ông ta, theo rìa đá đó lần ra ngoài, một tay bám
lấy vách đá, tay kia nắm lấy vở kịch và kéo mạnh sợi dây chuyền tôi đang
đeo trên cổ.
“Kate!” Henry gọi với giọng lo lắng thực sự. “Quay lại”.
Tôi tiếp tục giật.
“Không có lí do gì phải mạo hiểm vở kịch hay tính mạng của cô như thế”.
“Tôi nghĩ tính mạng của tôi coi như mất rồi. Chỉ có vở kịch giữ ông không
giết tôi”.
“Quay lại, và chúng ta sẽ thương lượng” ông ta nài nỉ. “Cô có thể đạo diễn
vở kịch, và tôi sẽ vào vai Quixote”.
“Ông nghĩ Ben sẽ đồng ý sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.