BÍ MẬT SHAKESPEARE - Trang 397

Ông ta im bặt.
“Tôi hiểu rồi. Anh ta chính là điểm ông cho rằng tôi sẽ thỏa hiệp. Ông
không giết tôi, và tôi cũng không cứu anh ta nữa. Và chúng ta đều có vở
kịch”.
“Kiểu gì anh ta cũng sắp chết rồi, Kate”.
Cuối cùng sợi dây cũng đứt, và chiếc trâm rời ra khỏi tay tôi. Tôi vội chộp
lấy nó trong khi trên vách đá có những tiếng nứt vỡ nhỏ. Một phần rìa đá
sụp xuống, làm một trận mưa đá rơi xuống dòng sông bên dưới. Tôi lảo đảo
rồi lấy lại được thăng bằng. Dưới chân tôi, một khoảng trống mở ra giữa rìa
đá và vách núi.
“Kate, quay lại”.
“Bỏ súng xuống đi”
Ông ta do dự, và một phần nữa của rìa đá sụp xuống. Khẩu súng bay bổng
trên hẻm núi, vẽ thành một vòng cung rồi rơi xuống dòng nước.
Một tiếng rên lớn vang lên từ bề mặt vách núi. Tôi bắt đầu quay trở lại.
“Nhảy!” Henry hét lên. Và tôi nhảy, đúng lúc rìa đá rời khỏi vách núi đổ
xuống dưới trong tiếng động ầm ầm và làm tung lên cột bụi trắng xóa.
Ngay bên rìa cửa hang, tôi nằm thở hổn hển, tay vẫn nắm chặt vở kịch.
Henry bước lại gần tôi một bước.
“Dừng lại”.
Ông ta dừng lại.
“Thả chiếc túi xuống nền hang, và đá nó về cuối hang”. Tôi không muốn để
ông ta nảy ra bất kì ý tưởng nào về việc ông ta có thể làm với những lá thư
còn chưa đọc đang nằm cuộn lại trong túi.
Henry thả chiếc túi xuống, nhưng không đá nó về cuối hang. Thay vào đó,
ông ta lùi về vách hang đối diện. “Cô có hiểu mình đang làm gì không?”
Để nguyên chiếc túi ở nơi ông ta thả nó xuống, tôi kéo cuốn Don Quixote
về phía mình và gấp vở kịch lại kẹp vào cuốn sách. “Cho dù Shakespeare là
ai đi nữa thì có gì khác đâu? Tại sao ông lại sợ sự thật đến vậy?”
Tựa người vào vách hang, ông ta trượt người ngồi xuống nền hang, mặt cúi
xuống úp vào hai lòng bàn tay. “’Sự thật là gì? ’ Pilate cười cợt hỏi, và
không nán lại đợi câu trả lời. Câu của Bacon
”. Ông ta ngẩng lên. “Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.