BÍ MẬT SHAKESPEARE - Trang 400

“Tôi xin lỗi” ông ta thở hổn hển. “Tôi xin lỗi, Kate. Tôi không bao giờ
muốn làm hại cô. Nhưng cô không chịu bỏ cuộc”.
“Hãy giữ lòi xin lỗi lại cho mình” tôi lạnh lùng nói. “Ông sẽ vào tù một
thời gian rất lâu đấy”.
“Bộ mặt hiện đại của sự báo thù” ông ta nói. “Cô đã trở thành Hamlet,
Kate. Cô có thấy không?”
Ông ta nói với vẻ ngưỡng mộ cay đắng, nhưng tất cả những gì tôi có thể
nghĩ đến là hàng dài thi thể trên sân khấu ở cuối vở kịch. “Điều đó có nghĩa
gì với ông?”
Ở phía thượng nguồn khe núi, ánh chớp xé toạc bầu trời thành một vòng
cung rộng chia nhánh màu sáng xanh. Tiếng sấm vang lên rung chuyển cả
khe núi, và phía dưới, nước bắn tung lên không trung, vùn vụt kéo theo
những tảng đá và thân cây trôi qua. Tiếng động cơ của chiếc trực thăng
vang lên rõ hơn.
Henry cố đứng dậy. Ngửa đầu ra phía sau, ông để giọng nói tuyệt vời của
mình vang lên trong tiếng gió rít:
Ta đã làm tắt phụt
Mặt trời ban trưa, đã gọi tới những cơn gió phản loạn
Và giữa mặt biển màu lục và vòm trời xanh thẳm
Những tiếng gầm của chiến trận vang lên
.
Trước mắt tôi, ông ta trở thành Prospero, người phù thủy đã tạo ra những
cơn bão tố và khỏi động bánh xe công lí. Chạm rãi, với vẻ oai nghiêm, ông
đưa tay lên chỉ vào tôi.
Những ngôi mộ theo lệnh ta
Đã đánh thức những người chết, và mở huyệt mộ cho họ bước ra
Nhờ quyền năng lớn lao của ta
.
“Ông đã đào nhiều huyệt mộ theo lệnh mình, Henry” tôi trả đòn. “Không
phải mở chúng ra. Sáu ngôi mộ. Bảy, nếu Ben chết”.
Nguồn sinh lực bao quanh ông ta dần dần dao động rồi biến mất. Đột nhiên,
ông trở lại là một ông già, mệt mỏi và buồn bã. Ông ta buông thõng hai tay
xuống.
Nhưng phép màu hung bạo đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.