BÍ MẬT SHAKESPEARE - Trang 414

vua, giám mục muốn bản dịch phải thật đúng, nhưng không có lí do gì sự
đúng đắn lại không đi kèm với sự êm tai.
Nhưng Chaderton từ chối mềm mỏng. Ông ta đưa ra một lời buộc tội khác:
Đám thi sĩ đã dám để lại tên trong phần việc của họ.
Chuyện này, giám mục viết, quả thực là một sự báng bổ nếu có thật, nhưng
ông ta đã tự mình rà soát lại toàn bộ Sách các Thánh thi và không tìm thấy
một chữ kí nào cả. Chaderton, giám mục than phiền với bạn mình, đáng ra
nên tập trung vào những phần sách còn phải dịch, hơn là phàn nàn những
chuyện không đâu về những phần đã hoàn tất. Nếu ông hiệu trưởng khó
chịu này không chịu kím mồm kín miệng một chút, ông ta sẽ làm nhà vua
nhúng mũi vào công việc của họ, và tự mình đảm nhiệm việc trau chuốt lại
từ ngữ. Ít nhất với đám thi sĩ, ông giám mục đáng kính còn có quyền gạt bỏ
những gì không thể chấp nhận được.
Nhưng thật không may, không giống như Chaderton, vị giám mục là một
người tế nhị. Ông không đả động đến một cái tên nào.
Khi tôi nói xong, trên khuôn mặt Ben nở một nụ cười. “Cô nghĩ
Shakespeare có thể là một trong những thi sĩ đó?”
“Có thể. Thế nhưng những người khác là ai? Chưa có ai từng phát hiện ra
bất cứ dấu vết nào của một chữ kí khác?”
“Đã có ai tìm chưa?”
Tôi bật cười. “Chắc là chưa”.
“Có gì không ổn sao?”
Tôi vặn người. “Điều làm tôi suy nghĩ là các mốc thời gian. Cách giải thích
trước đây của tôi là Sách các Thánh thi được hoàn tất năm 1610, khi
Shakespeare bốn mươi sáu tuổi - một cách phỏng đoán để tìm ra chìa khóa
mật mã. Nhưng lá thư của giám mục lại được viết năm 1607”.
“Liệu đó có nhất thiết phải là một món quà sinh nhật dành cho chính mình
không?”
Không. Nhưng nếu không phải như tôi phỏng đoán, tại sao lại là bài Thánh
thi
số bốn mươi sáu? Tại sao lại làm như vậy, mà không có một dạng kí
hiệu nào khác để những người khác tìm kiếm?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.