Tôi nâng chiếc hộp lên bằng cả hai tay. Tôi đã mỉa mai gọi món quà của
Roz là con ngựa gỗ thành Troy, nhưng trong thần thoại và những câu
chuyện cổ, đúng là những món quà như vậy thường ẩn chứa một lời
nguyền: đôi giày đỏ không bao giờ ngừng nhảy, một cái chạm tay biến tất
cả, kể cả những vật sống thành những khối vàng vô tri vô giác.
Thật vớ vẩn, tôi thầm nghĩ. Rồi xé toạc lớp giấy bọc chiếc hộp. Mảnh giấy
tung lên trong không khí giữa hai chúng tôi rồi rơi xuống sàn xe. Trong tay
tôi là một chiếc hộp bọc satin đen. Tôi hồi hộp nhấc nắp hộp lên.
Trong hộp có một vật hình bầu dục, được trang trí hình những bông hoa và
cẩn vàng. “Cái gì đây?” Tôi bật hỏi thành tiếng. Tôi hẳn cũng sẽ hỏi Roz
như vậy.
“Tôi nghĩ là một chiếc trâm cài áo” , Henry trả lời.
Tôi đưa một ngón tay chạm vào chiếc trâm. Một món trang sức tuyệt đẹp
những đã quá lỗi mốt. Tôi không nghĩ có người phụ nữ nào sau thế hệ của
bà nội tôi còn dùng thứ tương tự. Roz không dùng nó. Tôi lại càng không.
Bà muốn ám chỉ điều quái quỷ gì khi nói “theo nó tới bất cứ đâu” ?
Henry cau mày. “Hẳn là cô nhận ra những bông hoa này”.
Tôi chăm chú nhìn món trang sức. “Những bông hoa bướm. Cả hoa cúc
nữa”. Tôi lắc đầu. “Ngoài ra thì chịu. Tôi lớn lên ở vùng sa mạc, Henry.
Các loài hoa ở vùng chúng tôi hoàn toàn khác”.
“Tất cả đều từ vở Hamlet. Những bông hoa của Ophelia”. Vươn người lên,
ông dùng ngón út chỉ ra từng loại. “Hoa hương thảo và hoa bướm, hoa thì
là và hoa columbine. Và cửu lý hương nữa. “Đây là hoa cửu lý hương dành
cho chàng, cón đầy là của em: chúng ta có thể gọi nó là loài cây ban phước
lành trong ngày Chủ nhật”. Ông khịt mũi. “Cây ban phước lành! Loài cây
của cái chết và sự điên rồ thì đúng hơn. Một thứ trầm hương kiểu Anh. Rất
thông dụng vào thời Victoria, một đồ trang sức dùng trong đám tang khi
một phụ nữ trẻ qua đời… một thời kì bệnh hoạn, bất chấp sự vĩ đại của nó”.
Ông tựa lưng trở lại ghế. “Vật chúng ta có là một chiếc trâm cài áo dùng
cho đồ tang phục thời Victoria. Câu hỏi ở đây là tại sao lại là nó. Cô có
nghĩ là bà ấy linh cảm thấy mình sắp chết không?”.