BÍ MẬT SHAKESPEARE - Trang 78

“Gửi Kate” , chữ trên tờ giấy ghi bằng bút chì xanh.
Đúng lúc đó, đèn ở dưới sảnh bắt đầu lác đác tắt dần rồi tối hẳn. Tôi kẹp tờ
giấy vào cuốn sách. Ôm cuốn sách vào ngực, tôi tắt đèn bấm và rón rén đi
ra cửa. Trong tầm mắt tôi, mọi nguồn sáng đã bị tắt hết, toàn bộ thư viện
chìm trong bóng tối. Tiếng động rất nhỏ tôi chỉ thoáng lắng nghe thấy có vẻ
đang chậm dần và khẽ dần, rồi chìm hẳn vào bóng đêm, như thể tòa nhà là
một con thu khổng lồ vừa thở hơi cuối cùng.
Tôi đang định quay lại tiếp tục cuộc tìm kiếm của mình thì chợt nghe thấy
trong bầu không khí im ắng có tiếng kêu cót két và tiếng sột soạt khe khẽ.
Tôi lạnh toát người. Đó là một tiếng động tôi đã quá quen thuộc: tiếng
những cánh cửa chống lửa ở đầu cầu thang hai đầu hành lang chạy dọc qua
cửa các phòng đọc cá nhân. Cánh cửa phía đông đã bị mở ra và khép lại.
Còn một ai đó đang ở trong thư viện.
Tôi lách người luồn ra khỏi phòng đọc, nhưng lần này tôi khép cửa lại gần
như kín – nhưng chưa đủ để ổ khóa sập lại – và lao vụt qua hành lang. đúng
lúc tôi quay trở vào khu tư liệu tham khảo, một bóng đen đen sẫm hơn bóng
tối xung quanh xuất hiện đi vòng qua góc từ cầu thang lên.
Chắc là nhân viên bảo vệ hay một nhân viên cảnh sát của trường Harvard đi
tuần kiểm tra khi đèn tắt. Nhưng một liên tưởng tới món quà của Roz khiến
tôi chợt nghĩ đây chính là bóng đen tôi đã thoáng nhìn thấy qua khung cửa
sổ căn hộ của mình, ý nghĩ đó cứ ám ảnh mãi trong đầu tôi. Bất giác đưa
tay lên che chiếc trâm cài áo, tôi lùi sâu vào giữa hai hàng giá sách.
Tới tận đầu này, những dải ánh trăng trải dài dọc hành lang. bóng đen bí ẩn
xuất hiện, nhưng trước khi tôi kịp nhìn rõ hơn vài nét lờ mờ, người đó đã đi
qua. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Nhưng vừa đi được vài bước, bóng đen dừng
lại. Rồi bóng đen quay lại hai bước, rồi ba. Tới trước cửa phòng đọc của
Roz, bóng đen lại dừng lại lần nữa, và tôi thoáng thấy ánh kim loại của một
chiếc hìa khóa lóe lên. Nhưng cửa phòng đọc của Roz không bị khóa.
Thậm chí nó còn chưa được đóng kín. Khi bóng đen vừa chạm vào, cánh
cửa khẽ cọt kẹt hé mở. Bóng đen sững lại.
Bất thần, bóng đen quay ngoắt lại. Tôi cúi rạp người xuống cắm đầu chạy,
bóng đen lao vào lối đi đuổi theo tôi. Đến chỗ những dãy bàn đọc, tôi ngoăt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.