BÍ MẬT TÀU NGẦM ECSOPLORA - Trang 11

thuốc này không? Rửa chai lọ! Rửa chai lọ! Chỉ có thế thôi! Nếu như mày
không bằng lòng với công việc đó thì cuốn gói khỏi đây, ngay lập tức.

Bi-ốt-ghe vốn biết tính lão chủ, hễ đuổi ai là lão đuổi thẳng cánh, đừng

hòng lạy van xin xỏ gì cả.

Thế là ngay đêm hôm đó, Bi-ốt-ghe lững thững ra đi, tay xách túi quần

áo cũ và cuốn sách dạy về chế tạo vàng.

Biết đi đâu bây giờ? Giữa đêm hôm khuya khoắt thế này? Anh kiếm

lấy một cái hàng hiên, ngồi xuống vỉa hè, gục xuống ngủ đi chờ đến sáng
hôm sau, quay về nhà.

Trong đêm tối lờ mờ, rõ ràng Bi-ốt-ghe nhìn thấy cổng nhà mình rồi

mà anh vẫn còn chần chừ, chưa muốn bước vào.

Vừa lúc đó, bố anh đi làm đêm về, nom thấy con, ông vội hỏi:

- Sao con về nhà sớm thế?

Bi-ốt-ghe đành kể hết đầu đuôi câu chuyện cho bố nghe.

Nghe xong, ông bố thở dài, nói:

- Con đã mười bốn, mười lăm tuổi đầu rồi mà vẫn còn dại dột ngây

ngô. Vàng là vàng, nếu chế được ra vàng thì ngay đến lão chủ của bố, lão
cũng làm được từ lâu rồi. Thôi về nhà, chứ đứng ngoài này làm gì cho nó
ốm người ra.

Biết suốt đêm qua, bố mình đi làm về đã mệt nhọc, giờ lại thấy Bi-ốt-

ghe bị đuổi về, chắc là buồn lắm, anh đành lững thững theo bố bước vào
nhà.

Vừa nom thấy Bi-ốt-ghe xách cái túi về, bà mẹ đã thở dài não nuột:

- Thế là con bị mất việc rồi à?

Ông bố vội đỡ lời hộ Bi-ốt-ghe:

- Nó... kể ra cũng là một đứa con trai thích nghiên cứu tìm tòi đây,

nhưng giờ mà còn định chế ra vàng thì…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.