BÍ MẬT TÀU NGẦM ECSOPLORA - Trang 122

trời này, chẳng lẽ chúng ta lại không xứng đáng hơn những vị bá tước hay
sao?

- Còn quần áo, anh đừng lo. Ăn mặc như anh mới đúng là nhà khoa

học thất thế!

Éc Lây-xtơ vẫn chưa hết ngạc nhiên:

- Anh nghĩ ngợi thế nào mà tự dưng đêm nay lại dắt tôi vào chốn cung

điện này?

- Tôi có chủ bụng cả đấy! - I-a-cốp nói - Trong buổi dạ hội này, biết

đâu anh chẳng may mắn gặp được Nga hoàng hoặc một vị bộ trưởng nào đó
trong chính phủ và sau đó anh trình bày kế hoạch thăm dò vùng tài nguyên
vô cùng giàu có của Tổ quốc ta.

- À! Ra thế! Anh thật là cao kiến! Éc Lây-xtơ nắm lấy tay bạn - Thú

thật tôi chẳng bao giờ nghĩ ra được điều này!

Vừa lúc đó, cỗ xe ngựa đỗ xịch ngay bên cạnh đường. I-a-cốp móc túi

lấy tiền trả người đánh xe. Trước cửa cung điện, đèn thắp sáng trưng, xe cộ
đỗ thẳng hàng dài suốt một góc quảng trường rộng. Các vị khách quí tấp
nập kéo nhau vào.

Chưa chi I-a-cốp đã dặn bạn:

- Này anh phải bình tĩnh nhé!

Thú thật từ lúc xuống xe, Éc Lây-xtơ đã cảm thấy lúng túng mỗi khi

nhìn những bộ quần áo sang trọng rồi lại nghĩ đến bộ quần áo mình đang
mặc trên người. Và lúc này, Éc Lây-xtơ cũng quên phắt cả mẩu thuốc lá
còn sót trong túi nữa.

I-a-cốp khẽ vuốt lại mái tóc rồi khoác tay bạn nhập cùng với dòng

người từ từ đi vào cung điện. Mùi phấn, mùi nước hoa sực nức. Đi gần tên
lính cận vệ mặc lễ phục mới tinh, bồng súng lưỡi lê sáng loáng, tim Éc
Lây-xtơ cứ đập thình thịch. May mà vào được đến đây, chẳng thấy một ai
hỏi giấy tờ gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.