BÍ MẬT TÀU NGẦM ECSOPLORA - Trang 176

giờ chỉ còn có mười hai que. Hắn quí như vàng. Đi đường lang thang, có
bao diêm trong người dù sao cùng yên chí hơn: có lửa để đun nước, có lửa
để sưởi, có lửa để nướng thịt nếu như may mắn vớ được một con gà hoặc
cừu nhà ai bị lạc.

Mặc dù yên chí là không bị quấy rầy và mưa gió cùng không sợ, mà

không hiểu sao đêm hôm đó Van-te vẫn thao thức không ngủ được. Hình
như thỉnh thoảng hẳn lại nghe thấy phòng bên có tiếng lục cục. Hay là có
người nào cũng trằn trọc như mình?

Mãi gần sáng, Van-te mới chợp mắt được một tý. Hắn vừa thiếp đi thì

chợt có tiếng vỏ đồ hộp rơi loảng xoảng làm hắn giật mình tỉnh dậy. Van-te
vừa nhổm lên đã thấy một bóng người bước nhanh lại gần hắn và nói:

- Đằng ấy cho xin tý lửa!

Van-te rất sợ nhưng rồi hắn định thần lại. Tay hắn đã đưa lên ngực

định lần tay vào túi áo trong rồi lại bỏ xuống. Hắn cảm thấy tiếc từng khúc
ruột một. Nếu cho chỉ còn mười một que!

Hình như đã đọc được ý nghĩ của Van-te, người lạ mặt, miệng ngậm

thuốc lá, mắt vẫn nhìn trừng trừng vào tận mặt Van-te và nói:

- Thôi bỏ diêm ra đi, tớ biết rồi!

Van-te đành phải lấy bao diêm ra, đánh một que chìa cho người lạ mặt

châm thuốc. Xem ra người này vẫn không chú ý lắm vào đầu que diêm mà
cứ nhìn chằm chằm vào mặt Van-te.

Van-te rất hoảng. Như vậy, rõ ràng đêm qua người lạ mặt nấy cùng

ngủ ở đây và hẳn biết rõ là mình có có diêm. Có lẽ bây giờ tốt nhất là
chuồn khỏi đây.

Châm xong thuốc, người lạ mặt chìa cho Van-te một điếu và nói:

- Đằng ấy có hút không? Lấy một điếu!

Mặc dầu rất thèm thuốc, nhưng Van-te xua tay:

- Cảm ơn, tôi không hút thuốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.