BÍ MẬT TÀU NGẦM ECSOPLORA - Trang 59

của Ma-đơ-rít thì Phô-lê đi ngược lại dòng người tới một góc phố tìm một
cái bàn đá chỉ hướng hỏi thăm về phía Nam.

Với cây đàn của mình, Phô-lê dễ dàng làm quen với một người thợ

luyện thép tên là Gôn-xa-lét mặc dầu anh ta rất thạo về đàn ghi-ta.

Gôn-xa-lét là một tay thợ cừ. Anh nhận Phô-lê là em họ, do đó Phô-lê

xin vào làm việc không có gì là khó khăn lắm. Trong công việc, Phô-lê
không còn ngỡ ngàng như hồi mới sang Bỉ nữa.

Hồi ở Anh, Phô-lê và một số bạn trong nghề rèn thường vẫn cho rằng

trong lò luyện gang, thép… phải dùng các cục than lớn thì nước gang nấu
ra mới tốt, nhiệt độ mới cao. Nhưng ở đây, Phô-lê nhận thấy Gôn-xa-lét chỉ
dùng độc một loại than nhỏ xấp xỉ từ hai mươi đến bốn mươi mi-li-mét để
nấu.

Thấy Phô-lê cứ nhìn như dán vào những cục than, Gôn-xa-lét nói:

- Dùng loại than nhỏ này để nấu thì… - Gôn-xa-lét chỉ vào ngọn lửa

lan đều khắp rồi nói - rõ ràng là tăng được tiết diện cháy và do đó tốc độ
cháy của than cũng tăng lên.

Gôn-xa-lét lại chỉ vào bụng lò nói:

- Khi nào than xuống đến bụng lò gang thì than cũng cùng cháy và

cháy gần hết. Do than cháy hoàn toàn nên nhiệt lượng than thu được lớn,
than đỡ hao phí, giảm được than mà nước gang ra vẫn tốt…

Gôn-xa-lét cảm thấy anh bạn Phô-lê là một con người khá thông minh

sớm nắm được nghề nghiệp. Nhưng một buổi sáng chủ nhật khi Gôn-xa-lét
tỉnh dậy, đã không thấy anh bạn thông minh đâu cả. Trên bàn chỉ có một lá
thư của Phô-lê từ biệt anh và hẹn sẽ có ngày gặp nhau.

*

Đã sáu năm lưu lạc giang hồ, Phô-lê hết qua Bỉ lại sang Đức, hết Bô-

he-mơ lại sang Bắc Ý rồi Tây Ban Nha, cuối cùng mãi hôm nay Phô-lê mới
trở về nước Anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.