BÍ MẬT TÀU NGẦM ECSOPLORA - Trang 61

- Bố ơi! Bố! Bố đã về!

Phô-lê nhìn ra: Đuýt-tê. Anh thật không ngờ sau sáu năm xa cách, đứa

con thứ tư của anh lại chóng lớn đến thế.

Tối hôm đó tại ngôi nhà của Phô-lê, bạn bè tới thăm nườm nượp. Có

kẻ tới nhìn trước nhìn sau không thấy một chút của nả gì trong nhà, bèn bỏ
ra về và không khỏi xì xào về anh chàng Phô-lê ngông cuồng.

Chỉ có cô vợ Phô-lê là hiểu anh hơn. Qua ánh mắt của chồng, cô cảm

thấy một niềm tin mãnh liệt vào cơ đồ mai sau.

Phô-lê khẽ hỏi vợ:

- Tôi đi chuyến này mục đích thế nào chắc cô đã biết! Giờ cô thử thu

vén xem còn đồng vốn nào, ta bắt tay luôn vào việc. Xây dựng một cái lò
luyện thép.

Cô vợ dốc tất cả tiền vốn còn lại, tuy không nhiều nhặn lắm nhưng

được cái bạn bè cũ, mỗi người giúp cho một ít nên cuối cùng, cũng đâu vào
đấy cả.

Một số bạn bè cũ làm việc với Phô-lê giờ lại quay về giúp anh.

Dù muốn hay không thì xưởng thép của Phô-lê bắt đầu hoạt động cũng

gây cho những người ở gần đó một niềm hy vọng mới. Rồi đây nếu không
phải là trên khắp nước Anh thì ít ra ở vùng này cũng sẽ có được một loại
thép dẻo tốt. Người ta thấy Phô-lê lúc đứng chỗ này, lúc đứng chỗ kia
nhưng khi mẻ thép đầu tiên sắp sửa ra lò thì Phô-lê không rời lò lấy nửa
bước.

Suốt đêm hôm trước, anh thao thức không ngủ được. Xem ra anh còn

sốt ruột hơn cả lần vợ đẻ đứa con đầu lòng.

Thật ra chẳng riêng gì một mình Phô-lê và những người trong xưởng

thép mà tất cả những người ở gần đó và một số người có quan tâm đến việc
này đều bị thu hút vào đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.