BÍ MẬT TÀU NGẦM ECSOPLORA - Trang 79

Thấy Hân-bơ nhìn mình từ đầu đến chân, Tô-mát khẽ mỉm cười đáp:

- Thưa bác, cháu ở vùng Đông Ăng-gli sát bờ Bắc Hải nơi trồng lúa

mì, lúa mạch và củ cải đường ấy mà!

Hân-bơ vẫn nhìn trừng trừng người khách trẻ:

- Nói thật đi! Anh đến đây có việc gì?

Tô-mát lúng túng nói:

- Cháu quen Rô-da...

Hân-bơ đứng dậy vớ lấy áo khoác từ từ bước vào nhà trong miệng khẽ

lẩm bẩm:

- Thôi, hai người trò chuyện với nhau nhé! Tôi phải nằm nghỉ mai đi

làm sớm.

Sợ mình sơ suất, thiếu tế nhị, Tô-mát đứng dậy giữ Hân-bơ lại nhưng

Rô-da đã can luôn:

- Cứ để bố em đi ngủ, bao giờ uống rượu về, bố em cũng lăn ngay ra

giường.

Hân-bơ chỉ kịp cởi giày, rồi cứ thế để cả quần áo lăn ra nằm nhưng

không ngủ, bác vẫn hướng ra ngoài xem hai đứa trẻ tâm sự những gì. Họ
chỉ toàn nói những câu chuyện tình yêu, về những biệt thự an dưỡng ở
thành phố Brai-tơn trên bờ biển Măng-sơ, với những bãi tắm tuyệt vời.

Câu chuyện đẹp tới mức, quá nửa đêm, Hân-bơ cũng bước vào một

giấc mơ tuyệt vời: sáng hôm ấy - một buổi sáng mùa xuân ấm áp - Hân-bơ
sống trong một ngôi nhà nhỏ có vườn hoa, ríu rít tiếng chim. Rồi có tiếng
vó ngựa từ xa đưa tới: một cỗ xe tứ mã lộng lẫy, riềm lụa trắng muốt lượn
bay trong gió, một hoàng tử bước xuống và - Hân-bơ quay lại phía sau: trời
Rô-da, chính bác cũng không nhận ra con gái mình nữa, đúng là một công
chúa kiều diễm trong bộ quần áo tuyệt đẹp y như cô Lọ Lem trong truyện
cổ tích vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.