BÍ MẬT THỨC TỈNH - Trang 198

"Nhưng thầy yên tâm." Lê Lạc nhếch miệng cười một cái, trịnh trọng

bảo đảm nói: “Tình cảm của em dành cho thầy tuyệt đối không phải là tình
yêu nam nữ, thật sự chỉ là thích cách đối xử của thầy với em thôi."

Tạ Uẩn Ninh: "..."

Một lúc sau, Tạ Uẩn Ninh vẫn: "..."

Nhẹ nhàng thở ra một hơi, không biết là thở phào nhẹ nhõm, hay là

thở dài, tất cả những suy nghĩ nên có hay không nên có đều giống như khói
bụi nhân gian, Tạ Uẩn Ninh mở miệng nói với Lê Lạc: "Đi thôi, về nghỉ
ngơi."

"Được." Lê Lạc hưng phấn đi tới bên cạnh xe, quay đầu lại, một lần

nữa đề nghị: “Giáo sư Tạ, thầy để em lái xe đi."

Tạ Uẩn Ninh vẫn không đồng ý, Lê Lạc nói tiếp: "Thầy phải tin tưởng

em, khả năng lái xe của em thật sự không tệ, em đã tự lái xe từ rất lâu rồi."
Lê Lạc thật sự không nói dối, từ lúc cô biết lái xe, ngay cả đỉnh núi Alpes
cũng dám lên, nơi đó cách mặt đất 9090 thước Anh, thẳng một đường tới
Địa Trung Hải.

Nói miệng không bằng chứng, Tạ Uẩn Ninh vẫn cự tuyệt: "Ban đêm

không an toàn, sau này sẽ cho cô cơ hội thể hiện."

Lê Lạc ngồi trong xe, nghẹo đầu nhìn cảnh đêm, cảm thấy Tạ Uẩn

Ninh bề ngoài thì là là hoa hoa công tử, bên trong lại là tư tưởng của một
lão cán bộ. Trở lại nhà nghỉ trên núi, Lê Lạc đi xuống xe, phía trước xe có
một bóng người.

Lê Lạc đi tới bên cạnh Tạ Uẩn Ninh, Thương Ngôn cũng đi tới chỗ

bọn họ.

"Cậu, cậu và Lê Lạc xuống núi sao?" Thương Ngôn hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.