BÍ MẬT TRÁI TIM BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 21

đi.

“Tiểu Trần, cậu ta ngủ ngon rồi à?”

Tôi không hề buồn ngủ, nhìn cô Uông một mình ngồi trực, tôi
bước vào bàn y tá, định hỏi cô ta vài ba câu chuyện phiếm, mặc
dù từ trước tới nay cuộc sống của tôi rất đơn điệu nhưng không
phải vì thế mà tôi không có lòng hiếu kì. Tôi nghĩ cô ta có thể nói
cho tôi biết một cái gì đó.

“Vừa nãy cháu không thấy La Hưng rất lạ hay sao?” Cô Uông hỏi
tôi trước.

“Có gì không thoả đáng hay sao hả cô?”

Cô Uông than vãn một hồi, bảo tôi mấy cô y tá kia đều không
muốn trực đêm, là vì khi bọn họ đi kiểm tra thì La Hưng như
biến thành một con thú đội lốt người, trông như trúng tà khí
vậy, đợi đến khi những cô y tá đó phát hoảng lên thì La Hưng
mới cười một cách điên dại rồi chui vào trong chăn, mấy cô y tá
này đoán rằng La Hưng không chỉ bị bệnh thần kinh mà còn bị
trúng tà khí.

“Cô Uông đừng có đoán bừa như bọn họ! Có thể là trước đây cậu
ta đã phải trải qua một sự cố nào đó, mỗi ngày đều lặp lại cảnh
tượng đó nhiều lần. Bạn của cháu là nhà tâm lý học đã từng nói
với cháu về điều này.” Tôi an ủi cô ta, thực ra tự mình cũng biết
giải thích như vậy chẳng có chút thuyết phục nào.

Buổi tối đầu tiên chẳng có việc gì, ngày thứ hai trước lúc giao
ban, Uông Lệ Sa đã dùng cái lý luận của tôi để mà phê bình
nghiêm khắc mấy cô y tá. Lâm Phi không hề phục cách biện giải
này, còn nói La Hưng chỉ thích làm chuyện đó với những người
con gái trẻ tuổi, làm cho cô Uông tức đỏ cả mặt. Có đứa con gái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.