BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 106

đó tới Thụy Âm ở Bắc Kinh bán mới được giá tốt." Cô bình thản cười, cố ý
đánh lạc hướng Diệp Phi Vũ để anh ta nghĩ rằng cô sau khi xem xong bản
tin kia liền muốn bán gia tài lấy tiền mặt.

Diệp Phi Vũ không thể từ chối yêu cầu của Từ Nam Phương, ăn cơm

xong liền đưa cô đi tìm một chuyên gia định giá châu báu.

Ông ta cầm kính lúp quan sát tỉ mỉ chiếc vòng tay của Từ Nam Phương,

lại ngẩng đầu lên nhìn cô bằng ánh mắt ngờ vực: "Chiếc vòng này của cô
hơi kỳ lạ..."

Từ Nam Phương hỏi: "Kỳ lạ thế nào?"

Chuyên gia giám định gỡ chiếc kính lão của mình xuống, có phần khó

hiểu nói: "Theo kinh nghiệm của tôi chiếc vòng này hẳn là từ thời vua Vạn
Lịch của triều đại nhà Minh, là vật báu được chế tác ở vùng Tô Hàng dành
riêng cho triều đình. Cô xem cái vòng tay này, vàng phủ ngọc, ngọc chia
tám múi, còn dùng vàng để trạm những đường phân cách, chế tác cực kỳ
tinh xảo. Còn cả hoa văn này nữa hai rồng vờn ngọc, đầu mút là hoa văn
đầu thú, đây là dạng hoa văn điển hình của cung đình. Hơn nữa, kiểu vòng
mở miệng này chỉ xuất hiện từ giữa những năm Vạn Lịch ở khu Tô Hàng,
vậy nên, có thể nói chiếc vòng này của cô là trân phẩm ngự dụng[1]."

[1] Những đồ vật quý được Hoàng gia sử dụng.

Nghe ông ta nói vậy, Từ Nam Phương gật đầu: "Ông đúng là người biết

nhìn hàng, kiểu vòng tay này tổng cộng chỉ có bốn chiếc, đều do thợ thủ
công Ngũ Nghi Vũ của Tô Hàng thời vua Vạn Lịch chế tạo. Sau khi làm ra
bốn chiếc vòng này, Ngũ Nghi Vũ lâm bệnh nặng thế nên bốn chiếc vòng
này đã trở thành di tác của ông ấy. Vậy chắc ngài đây có nghe tới đại danh
của Ngũ Nghi Vũ chứ? Hơn nữa chiếc vòng này có lẽ là chiếc duy nhất của
ông ấy còn đến bây giờ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.