BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 162

Câu nói của Thượng Quân Trừng và Jim mâu thuẫn xong, cả hai ngơ

ngác nhìn nhau.

"Ha ha... Có trò vui! Có uẩn khúc!" Vị nhạc sĩ kia cười giảo hoạt, giống

như vừa tóm được điểm yếu của Thượng Quân Trừng, anh ta bá vai
Thượng Quân Trừng: "Danny à Danny, bình thường nhìn không ra nhé, hóa
ra cậu giả vờ chính nhân quân tử..."

Thượng Quân Trừng đang định giải thích thì Từ Nam Phương đã gật đầu

với người nọ, mỉm cười: "Tôi là họ hàng xa với Danny, cũng là fan của anh
ấy." Cô nói bằng tiếng Ý, sau đó thuật lại một lần bằng tiếng Trung.

Anh chàng nhạc sĩ kia vốn đang có hứng thú với Từ Nam Phương, thấy

cô chủ động nói chuyện, liền hào hứng tiếp lời: "Người đẹp có giọng nói
thật êm tai, không ngại làm bạn với anh chứ?" Nói xong anh ta còn tiến lại
gần định ôm cô.

Từ Nam Phương sợ hét vía, vội lùi lại nấp sau lưng Thượng Quân Trừng.

Thượng Quân Trừng đẩy anh ta một cái, sắc mặt sa sầm: "Anh làm cái gì

thế?"

Anh chàng nhạc sĩ kia vô liêm sỉ giải thích: "Ôm một cái gọi là chào hỏi

thì sao?" Nhưng trông thấy Thượng Quân Trừng giận tím mặt anh ta không
dám đùa nữa: "Ha ha đùa tí thôi mà, mọi người tiếp tục đi nhé."

Dù sao Thượng Quân Trừng cũng là ngôi sao, chơi đùa xong rồi sẽ chán.

Nhạc sĩ ngồi lại vào chỗ của mình, tiếp tục làm việc, thỉnh thoảng lén lút
phóng ánh mắt về phía Từ Nam Phương.

Thượng Quân Trừng đi ra ngoài trước, anh lúc nào cũng đi đi về về một

mình, thậm chí không thèm chào hỏi người khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.